"Hiện tại anh có tính toán gì không?" Thần Nhứ không rảnh an ủi một người đàn ông lớn hơn mình, chỉ có thể chuyển chủ đề.
"Ta phải thoát khỏi vòng truy sát của đại sư huynh trước, sau đó nghĩ cách tìm chứng cứ đại sư huynh vu hãm ta, đòi lại trong sạch." Cổ Trì đáp.
Thần Nhứ gật gật đầu, đoái trông ra hiệu cho Linh Âm và Lâm Lang. Hai người hiểu ý, Linh Âm hé mở cửa dòm ngó rồi trở về bẩm báo: "Quận chúa, bên ngoài không có ai." Lâm Lang cũng xem ngoài cửa sổ, xác định không người.
"Trời tối rồi, với võ công của anh nương màn đêm chạy đi cũng không khó." Thần Nhứ tựa hồ đang hạ lệnh đuổi khách.
Cổ Trì nghe vậy lặng lẽ đứng dậy. Y vốn cho rằng Thần Nhứ sẽ giúp y, xem ra mình quả nhiên ngây thơ.
"Niệm nghĩa cùng trong võ lâm, ta nhắc anh một câu. Đại sư huynh nói anh mưu hại sư phụ, hắn có chứng cứ không?"
Cổ Trì lắc đầu.
"Vậy tại sao đệ tử Quy Hạc cốc đều nghe hắn?"
Cổ Trì nói: "Đại sư huynh nhập môn sớm nhất, uy tín hơn ta nhiều. Mà ta…"
"Mà anh luôn luôn không màng thế sự, chỉ chuyên tâm với võ học. Cổ Trì, lúc Bạch Hạc chân nhân còn sống, anh có thể làm kiếm khách xuất thế. Hiện giờ Bạch Hạc chân nhân truyền cả Quy Hạc cốc cho anh, anh chỉ có thể vào đời. Dù anh không hiểu, không muốn tiếp nhận những chuyện đó, nhưng nếu không muốn cô phụ lệnh thầy giao phó thì nhất định phải gánh vác."
Lời của Thần Nhứ cũng chẳng phải đạo lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/905120/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.