Một cây dao găm lạnh thấu xương hoàn toàn đâm vào xương sườn Thần Nhứ, máu tươi lập tức phun ra. Đây đã là Cảnh Hàm U ra tay và phản ứng nhanh đánh bay dao găm, bằng không thì chính là hướng về phía ngực trái.
"Nàng làm gì vậy?" Cảnh Hàm U tiến lên một bước ôm lấy thân thể ngã xuống của Thần Nhứ, tiếng nói run rẩy.
"Nàng coi như… ta bày một ván khác… Hàm U… đừng để hoàng thượng giết tộc… tộc nhân của… ta. Ta… ta không chỉ… nghĩ… nghĩ cho nước Dịch." Tay Thần Nhứ đều là máu, nàng bắt cánh tay Cảnh Hàm U, "Nàng đồng ý… Ta, ta giúp… nàng phá… phá trận này, nàng đồng ý với ta…"
"Nàng đừng nói nữa! Thần Nhứ, ta đồng ý với nàng, cái gì cũng đồng ý với nàng! Ta xin nàng đừng nói nữa!" Cảnh Hàm U hoảng đến mức tay chân lộn xộn. Kỳ thật nàng cũng nhìn ra Thần Nhứ không đâm trúng bộ phận quan trọng, hẳn sẽ không chết; thế nhưng nàng sợ hãi, dòng máu ào ạt chảy ra kia cứ như là máu của chính nàng vậy.
"Trần Tâm! Trần Tâm!" Cảnh Hàm U kêu to.
Trần Tâm đang canh ngoài cửa, lúc đẩy cửa vào tức thì bị cảnh tượng ấy dọa sợ.
"Ngây ra đó làm gì, mau đi gọi thái y!" Cảnh Hàm U vừa bảo vừa ôm Thần Nhứ lên giường, tiện tay xé khăn trải giường bọc miệng vết thương cho nàng trước.
"Sao nàng lại… hoảng như thế? Nếu… ta chết thật…" Câu sau của Thần Nhứ đã bị Cảnh Hàm U hôn hết vào miệng.
Nếu để Thần Nhứ nói tiếp, Cảnh Hàm U cảm thấy mình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/905112/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.