Công bằng mà nói, điệu múa của Đoan Thận công chúa không tính là tuyệt hảo. Hiển nhiên vị công chúa quá đỗi bình phàm này cũng chẳng có thiên phú ở phương diện khiêu vũ, nhưng điệu nhảy này cũng coi như không sai sót gì. Tóm lại giống như con người nàng, không công không tội.
Xong một khúc, mọi người vỗ tay. Tốt hay không không quan trọng, mặt mũi công chúa là phải cho.
Đoan Thận công chúa hành lễ rồi lui xuống, lúc gần đi nhìn thoáng qua cả điện, thế mà làm cặp mắt người ta sáng ngời. Đôi mắt kia quá đỗi quyến rũ!
Cảnh Hàm U nhíu mày, nhị tỷ của mình bị gì thế? Tất cả hành vi hôm nay đều khác thường.
Sắc mặt hoàng thượng vẫn không vui, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, hắn không tiện nổi giận. Hoàng hậu kế bên vội vàng đưa mắt ra hiệu với thái giám bên cạnh, sắp xếp ca múa tiếp tục tiến hành.
Phùng Tĩnh Tô rất hứng thú mà coi tình cảnh hơi kỳ quái trong điện, cười nói: "Đoan Thận công chúa có chút thú vị."
"Vâng?" Tiết Ngải cạnh cô không rõ, chớp đôi mắt to nhìn cô.
Phùng Tĩnh Tô nhích đến gần lỗ tai em, thì thầm: "Muốn đánh cược với ta không?"
"Đánh cược gì?" Tiết Ngải tò mò hơn nữa.
"Đánh cược hành động hôm nay của Đoan Thận công chúa có liên quan tới Thần Nhứ." Ánh mắt Phùng Tĩnh Tô không nhịn được dừng trên người Thần Nhứ.
Cặp mắt linh động của Tiết Ngải xoay chuyển, "Được, nhưng mà em đánh cược là có liên quan tới Thần Nhứ."
"Rõ ràng là ta nói trước." Phùng Tĩnh Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/905108/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.