Từ đêm đó trở đi, quan hệ của Thần Nhứ và Cảnh Hàm U dường như thân mật hơn một chút. Hai người vốn đã vô cùng khắng khít, có điều trong lòng đều phòng bị đối phương. Đêm ấy thề non hẹn biển làm các nàng đều say mê trong đó, không muốn tỉnh lại đối diện với những phân tranh ngăn cách giữa hai người nữa. Là phóng túng ư? Hai người đều rất rõ ràng, nhưng vẫn muốn tiếp tục phóng túng.
"Xuân nhật du, hạnh hoa xuy mãn đầu. Mạch thượng thuỳ gia niên thiếu? Túc phong lưu. [1]" Thư phòng cung Vũ Yên truyền ra giọng nói của Thần Nhứ.
Cảnh Hàm U cười, "Năm đó ta vào thư viện cũng là ngày xuân, lần đầu tiên đã trông thấy nàng đứng ở nơi xa xa, quả nhiên là đủ phong lưu."
"Bây giờ nàng nói thế nào cũng được." Thần Nhứ vừa nói vừa viết gì đó trên giấy, đóng kín phong thư rồi gọi Tái Phúc đến. "Đi cung Đức Xương đưa cho trắc phi thái tử."
"Vâng." Tái Phúc cầm thư ra ngoài.
"Cô ta tìm nàng?" Người Cảnh Hàm U hỏi chính là Dịch Già Mạc Ly.
Thần Nhứ gật đầu. "Mạc Ly hỏi ta chuyện sắc phong kế thái tử phi."
"Hửm?" Cảnh Hàm U cảm thấy hứng thú nhíu mày, "Cô ta muốn lên làm chính thất?"
"Muội ấy vẫn biết vị trí của bản thân mình, chỉ là hỏi ta nếu thái tử hỏi, muội ấy phải trả lời thế nào mới tốt." Thần Nhứ hít mũi một cái. Không khí hiện nay ngày càng ấm áp, nàng lại bị cảm, nếu không Cảnh Hàm U cũng sẽ không bỏ công sự mà ở lại bên nàng.
Bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/905085/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.