Hai người đã gần một tháng không động chạm thân mật như thế, nụ hôn này đương nhiên là thiên lôi dẫn ra địa hỏa *. Cảnh Hàm U dùng sức một cái, liền áp Thần Nhứ trên thư án, giấy mực rơi đầy đất. Trần Tâm ở ngoài cửa nghe thấy tiếng động liền muốn đi vào xem, lại bị Cảnh Hàm U thính lực cực tốt bảo ngừng lại.
* thiên lôi dẫn ra địa hỏa: lửa trời dẫn ra lửa đất, ý chỉ hành động ân ái của cặp tình nhân.
"Về… về tẩm điện đi…" Thần Nhứ đã bao giờ làm loại chuyện này trong thư phòng? Nắm chặt tay Cảnh Hàm U, không cho phép nàng tiếp tục động tác.
"Ta không chờ được nữa." Cảnh Hàm U không chút nào che giấu khát vọng của mình với Thần Nhứ. Ngoài miệng nói, động tác trên tay không ngừng chút nào.
Thần Nhứ cắn môi, mất võ công rồi, nàng còn có thể địch nổi sức lực của Cảnh Hàm U sao? Chẳng mấy chốc, hai tay đã bị nắm lại. Trong con ngươi của nàng có ánh nước, càng thêm hồn xiêu phách lạc. Hô hấp của Cảnh Hàm U run rẩy, động tác trên tay vô thức nhẹ nhàng hơn.
Hàm răng của Thần Nhứ cắn rách môi anh đào, lúc này mới chặn hết âm thanh khó xử vào trong miệng. Cảnh Hàm U nhìn dáng vẻ cố nén dao động của nàng, máu trong người lại càng sôi trào.
Trong đầu Thần Nhứ đã hoàn toàn hỗn độn. Chỉ biết, người ôm nàng dường như rốt cuộc dừng tay lại, sau đó trong lúc mơ màng nàng đã rơi vào làn nước ấm áp. Tiếp theo, nàng hoàn toàn không nhớ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/905053/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.