“Nàng không muốn sống nữa!”
--------------------
Ải Đồng Lăng. Nơi tiếp giáp giữa nước Lịch và nước Dịch.
Thần Nhứ đã ở chỗ này ba ngày. Nàng biết Cảnh Hàm U sẽ lập tức phong tỏa biên thuỳ ngay sau khi mình đi, nàng vốn muốn tạo ra chút phiền phức vướng chân Cảnh Hàm U, nhưng nghĩ tới muốn đi, cảm thấy làm như thế cái giá quá lớn.
“Công chúa, Nhu Gia công chúa đã tới ải Đồng Lăng.” Lâm Lang đi theo Thần Nhứ, vẫn phụ trách liên lạc tin tức các nơi như cũ. Đã quyết định về nước, phong hào Thuận Ân quận chúa đều bị mọi người ăn ý vứt bỏ. Hiện giờ gọi Thần Nhứ là Trấn quốc Di Mẫn công chúa như cũ.
“Ta và nàng ấy cuối cùng cũng có một trận chiến.” Thần Nhứ đứng bên cửa sổ nhìn ánh trăng bên ngoài, cảnh tượng trong mộng rồi sẽ trở thành sự thật sao?
“Còn có…” Lâm Lang muốn nói lại thôi, hiếm khi do dự.
“Chuyện gì?” Thần Nhứ quay đầu nhìn cô, “Có liên quan tới ngươi?”
Lâm Lang cắn môi, “Tỷ tỷ của nô tỳ đã tới Hồng châu.”
Lần này đổi thành Thần Nhứ nhíu mày. “Sao lại như thế?”
“Tỷ tỷ… tỷ ấy không yên tâm…” Lâm Lang càng nói càng nhỏ, rõ ràng đang chột dạ.
Ánh mắt Thần Nhứ dừng trên người Lâm Lang thật lâu. “Lâm Lang, ta vẫn luôn biết ngươi và Tư Duyên là ruột thịt gắn bó. Nhưng ngươi tự ý tiết lộ hành tung của chúng ta là tối kỵ.”
Lâm Lang nghe vậy vội vàng quỳ xuống, đáp: “Nô tỳ biết sai, xin công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/3542926/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.