Thần Nhứ cười, cúi người vỗ vỗ vai Lục Lăng Hàn, "Làm theo lời ta nói, tương lai cô sẽ là mẫu nghi thiên hạ." Đến khi nàng bước ra khỏi cửa, Lục Lăng Hàn vẫn còn ngây ngốc. Tới lúc ả phản ứng lại được, bên trong tẩm điện vang vọng tiếng thét.
--------------------
Nghe Lục Lăng Hàn nói, Thần Nhứ gật đầu. "Cô nói đúng. Mạc Ly đã gả vào cung Đức Xương thì chính là người của hoàng gia nước Lịch. Mà cô..." Ánh mắt nàng lạnh lẽo, "Cô hết lần này tới lần khác muốn giết ta, cô dựa vào cái gì mà cho rằng ta sẽ không đáp trả?"
Môi Lục Lăng Hàn hơi nhúc nhích, "Ta chính là công chúa nước Phong!" Danh hiệu công chúa nước Phong vẫn là niềm tự kiêu của ả, đặc biệt là ở trước mặt một công chúa mất nước.
"Công chúa?" Thần Nhứ cười lạnh, "Ai mà không phải công chúa? Mạc Ly cũng là một công chúa! Ta không đáp trả, một là vì có Mạc Ly ở đây. Muội ấy không phải người thông minh, nếu cô chết, muội ấy sẽ sinh ra ý nghĩ không nên có. Hai là vì em gái của cô, Thiên Cơ công chúa Lục Lăng Lam cố gắng bảo vệ. Quan hệ giữa các nước nói cho cùng chỉ có lợi ích, nếu không phải Lăng Lam đưa ra lợi ích thỏa mãn ta, cô đã sớm chết mấy trăm lần." Thần Nhứ hít sâu một hơi, cúi đầu vuốt phẳng góc áo nhăn nheo, "Lục Lăng Hàn, cho dù không có võ công, ta muốn giết cô cũng không cần người khác hỗ trợ."
Lục Lăng Hàn cố gắng giữ bình tĩnh. "Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/3440652/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.