Có được yêu bài của hoàng thất nước Dịch, Cảnh Hàm U cầm chơi trên tay. Lúc trước nàng cũng thường thấy vật này trên người Thần Nhứ. Từ sau khi nước Dịch diệt vong, Thần Nhứ tới nước Lịch rồi vào cung Vũ Yên của nàng, nàng chưa từng gặp lại yêu bài này. Không biết là làm mất hay là giấu đi. Cảnh Hàm U nghĩ tới đó liền tâm tư miên man, chờ Trần Tâm lên tiếng hỏi nên làm gì mới lấy lại tinh thần. "Đưa yêu bài về cho Thần Nhứ nhìn, có lẽ nàng ấy sẽ có ý kiến."
Cung Vũ Yên.
Lúc Cảnh Hàm U trở lại, Thần Nhứ đang ở trong tẩm điện uống đồ bổ vừa hầm xong. Thấy nàng về, Thần Nhứ lập tức để chén xuống, đến giúp nàng cởi áo choàng. Thân Cảnh Hàm U vẫn còn khí lạnh, tay Thần Nhứ ở trên người nàng lạnh tê tới mức hô hấp cứng lại, nhưng vẫn không ngừng tay.
Cảnh Hàm U nghi ngờ nhìn sư tỷ ân cần như vậy, ánh mắt rơi xuống chén trên bàn. "Đồ bổ huyết, có lợi cho cơ thể của nàng. Dù hơi ngọt nhưng nàng vẫn nên ăn hết."
Thần Nhứ vốn muốn nhân cơ hội Cảnh Hàm U trở về đem bỏ nửa chén còn lại, quỷ kế bị vạch trần, sắc mặt có chút không cam lòng. Nét ngây thơ này xuất hiện trên mặt thiếu nữ thì không thể bình thường hơn, nhưng lại là lâu ngày chưa thấy ở Thần Nhứ. Cảnh Hàm U không nhịn được nắm lấy tay nàng, "Ta đút nàng ăn."
Thần Nhứ cứng rắn nuốt vào lời từ chối suýt thốt ra. Mình là nữ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/2081759/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.