Một mình ở trong phòng, không biết tại sao, Thần Nhứ chỉ muốn cười, cười thật to. Nàng đột nhiên phát hiện tất cả những việc mình làm đều là trò cười. Nàng vẫn tưởng rằng mình là hy vọng phục quốc cuối cùng của nước Dịch, nhưng hoá ra, ngay từ lúc bắt đầu phụ hoàng chỉ cho nàng cái danh, người chân chính gánh vác trọng trách phục quốc chính là đại ca của nàng.
"Đây chính là sự khác biệt giữa thái tử và công chúa sao?" Cái gọi là Trấn quốc công chúa suy cho cùng vẫn là một công chúa. Có thể hi sinh, có thể mang tiếng xấu, có thể nương thân địch quốc, mà thái tử một nước thì phải trong sạch.
"Phụ hoàng, người muốn mượn tay con phục quốc, sau đó trao công lao vào tay hoàng huynh. Một vị thái tử thành công dẫn dắt bách tính nước Dịch phục quốc chắc chắn là thịnh thế minh quân trong lòng bọn họ, đúng không?" Tay nàng nắm lại, vẫn nở nụ cười, "Cũng được, dù gì cũng là anh em cùng một mẹ. Đại ca, ta thành toàn cho huynh thì làm sao? Những việc này vốn là việc ta muốn làm."
Lúc Cảnh Hàm U hồi cung, Thần Nhứ đã dọn dẹp hết những cảm xúc ngổn ngang của mình. Tất cả mờ mịt và do dự cũng đã biến mất theo quyết định được đưa ra.
"Nàng muốn ra ngoài cung?"
"Ta trở về đã được một thời gian, chung quy phải tới phủ Tiêu Dao Hầu thăm hỏi nhị ca. Chuyện ta về nước Dịch cũng phải cẩn thận nói với huynh ấy. Ta biết nàng không vui khi ta làm những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-nhap-hoa/2081747/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.