Edit: OwOw
Tại thư phòng Mạnh gia, người đàn ông bắt chước quản gia Triệu phủ đặt điện thoại xuống. Mạnh Tự An nhấc kim từ của máy quay đĩa lên, âm thanh ồn ào bỗng nhiên biến mất.
"Họ có tin không?" Dương Tú Thành khẩn trương hỏi.
Phùng Thế Chân ngồi gác chân vững vàng, những ngón tay linh hoạt xoay cây bút chì.
Hai phút sau, một chiếc điện thoại khác vang lên, Dương Tú Thành nhấc máy ngay lập tức.
"Thuyền động." Hắn thở phào nhẹ nhõm, "Xong rồi!"
Phùng Thế Chân hé miệng cười một tiếng, cầm phấn lên gạch bỏ dòng chữ đầu tiên trên bảng đen.
"Kế tiếp xem bước thứ hai."
Thuyền của Triệu gia hùng hùng hổ hổ lái đến bến tàu số bốn, Những người trên sà lan "Mặt trời mọc Côn Sơn" chờ đến mất kiên nhẫn, xách đèn dẫn họ tới gần. A Kim lưu tâm, đối phương mặc dù là người quen nhưng anh vẫn phải kiểm tra mật khẩu trước khi tiếp nhận thuyền.
Người kia đã bị Mạnh Tự An thu mua, trong tay lại có mật mã mà Phùng Thế Chân đã phá giải, thuận lý thành chương đối mặt.
"Triệu gia xảy ra chuyện!"
"Ta biết!" A Kim vội la lên, "Mau dỡ hàng. Ta đang vội đi xem ông ấy thế nào!"
"Nha, tiểu tử ngươi đúng là biết khoe mẽ lấy lòng!" Đối phương cười, tiếp đón thủ hạ khuân vác hàng hóa.
Những người trên hai chiếc thuyền đã làm việc hơn một giờ đồng hồ để chuyển hết hàng hóa. A Kim không kịp chờ hạ thuyền, mang theo thủ hạ đi thẳng đến Triệu phủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3080103/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.