EDIT: BƠ
Là một người lớn lên trong trường quân sự, Dung Gia Thượng có một sự bén nhạy với âm thanh của súng hơn người thường. Lúc tiếng còi sắc bén của viên đạn qua ống giảm thanh phát ra ngoài xuyên qua những tiếng cười nói, trong nháy mắt đã bị tai Dung Gia Thượng nghe được.
Thân thể được nghiêm chỉnh huấn luyện ngay lập tức phản ứng trong trường hợp khẩn cấp. Vào lúc hộp thủy tinh bị vỡ tung trong nháy mắt, Dung Gia Thượng xoay mình nằm ở trên người Phùng Thế Chân, che các mảnh thủy tinh văng khắp nơi. Ngay sau đó, anh ôm cô lăn một vòng xuống đất, lật người lăn xuống phía bên kia khán đài.
Cảnh tượng hỗn loạn, Các tân khách kinh hoảng chạy trốn tứ phía, bàn ghế đều bị lật ngã, khắp nơi đều là tiếng quỷ khóc sói tru.
Phùng Thế Chân choáng váng, vừa mới đặt chân xuống đất, liền bị Dung Gia Thượng lôi dậy, một đường chạy như điên.
Một người phục vụ bất ngờ nhấc đĩa lên, lấy ra khẩu súng trong tay. Hắn ta không quan tâm đến những vị khách đang chạy trốn trước mặt mình, bóp còi về phía Dung Gia Thượng.
Ngay khi một vị khách nữ trẻ tuổi chạy đến trước mặt Phùng Thế Chân, đầu chợt nhiên xuất hiện lỗ đạn, trên lông mày máu me ngầy nhụa, té xuống đất.
Dù Phùng Thế Chân đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cũng bị làm cho sợ hãi mà kêu to. Thật không thể tin được người của Mạnh Tự An lại ra tay lạm sát người vô tội một cách bừa bãi.
Tên sát thủ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3080007/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.