Edit: Hìn Hìn
7 tháng trước.
Trong phòng riêng của khách sạn Astor House.
Căn phòng được trang trí rất sang trọng, dưới chân trải thảm len màu đỏ tươi và những bức tranh nổi tiếng treo trên tường, chỉ có những bông hoa trong lọ đã để qua một ngày nên có phai nhạt đi một chút. Cánh hoa hồng rơi trên ngăn tủ, bị người giúp việc đi qua mang theo gió nhẹ bay phấp phới rơi xuống sàn.
Người giúp việc bưng bộ trà đến, rót hai chén rồi im lặng rút lui.
Bộ ấm trà bằng sứ được thiết kế khá tinh xảo, được mạ viền vàng sáng bóng, chiếc thìa nhỏ bằng bạc cũng rất tinh xảo và xinh xắn. Những lúc bình thường, chắc chắn Phùng Thế Chân sẽ rất thích bộ ấm trà này.
“Tên thiểu thư là gì?” Người đàn ông ngồi đối diện bưng tách trà lên, khuôn mặt đục ngầu có chút nhòe đi trong hơi ẩm ướt đẫm.
“Tôi họ Phùng.” Phùng Thế Chân lo lắng, ánh mắt luôn nhìn về phía cửa
“Xin lỗi đã làm phiền. Bây giờ tôi nên đi rồi.”
Cô đứng dậy. Người đàn ông mặc đồ đen đứng cạnh cửa bước sang một bên và chặn ở cửa.
Gương mặt của Phùng Thế Chân tái xanh, có chút rùng mình.
“Cô Phùng, đừng sợ.” Người đàn ông cười
“Nói xong rồi, tôi tự nhiên sẽ để cô rời đi. Mời ngồi.”
Phùng Thế Chân phải nghiến răng ngồi xuống và nhìn người đàn ông một lần nữa.
Anh ta trông rất đẹp trai, giàu có và lịch lãm, nhưng đôi mắt lại sâu như vực sâu không đáy, toát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079894/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.