Căn phòng vốn chỉ có màu trắng tinh khiết giờ đây lại xuất hiện vô vàn vệt máu loang lổ. Trong không khí truyền đến sự nồng nặc tanh tưởi của máu tươi, kinh tởm hơn cả là những xác chết không toàn thây như một đống hỗn độn nằm đè lên nhau trên sàn.
Đứng giữa căn phòng, hai thân ảnh đối diện nhau, một lạnh nhạt, một bi phẫn. Nhìn kĩ một chút, người con trai không hoàn toàn lạnh nhạt mà đúng hơn là trong mắt mang chút đau lòng hướng về phía đối diện. Mà cô gái trước mặt lại nhìn hắn bằng ánh mắt đầy căm phẫn, nhưng nhiều hơn một phần là thất vọng:
- Tại sao? Không phải họ đều là người thân của chúng ta hay sao?
- Người thân? Người thân duy nhất của tôi chỉ có tiểu thư! Để bảo vệ tiểu thư, tôi có thể giết bất kì ai! Chỉ cần tiểu thư sống sót, người có thể hận ta cũng không sao.
Đúng vậy, Lay từ nhỏ đến lớn chỉ đi theo một mình tiểu thư, vì tiểu thư hắn có thể làm bất cứ thứ gì, kể cả việc hi sinh tính mạng chính hắn hay giết đi những người mà cô gọi là "người thân", nếu sự tồn tại của họ đe dọa tính mạng của cô.
- Vậy sao...?
Mắt cô cụp xuống... là vì ta sao?
Ánh mắt cô dừng lại ở đôi bàn tay đầy máu của mình, ở chiếc súng lạnh lẽo mà cô đang cầm. Trong đầu cô giờ đây có chút hỗn loạn... Trả thù ư? Có lẽ không? Lay cũng là người thân của cô, cũng là người thân duy nhất còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-phi-xuat-tran/3002427/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.