CHƯƠNG 10 
Vừa mới tới cửa hoàng cung, mấy người Tần Tuyết Thương liền bị nâng đi rồi, cụ thể là nâng tới đâu, hắn không quản. 
“Tướng quân đi theo tôi” Phúc công công dẫn Tịch Thiên Âm quẹo trái quẹo phải tới một hoa viên, không phải là ngự hoa viên lần trước, cái hoa viên này rõ ràng nhỏ hơn rất nhiều, cũng ấm áp hơn nhiều. 
“Tịch tướng quân, ngài cứ ngồi trước, Hoàng thượng lập tức tới”Phúc công công vừa mới nói xong, đã nhìn thấy Tông Chính Ngọc Minh đi tới. Ăn mặc không quá chính thức, chính là một chiếc áo ngủ màu hoàng kim của Hoàng đế thường mặc cộng thêm một chiếc áo bào mà thôi, đầu tóc cũng có chút ẩm ướt, chắc là vừa mới tắm xong, gương mặt bị hơi nước nhiễm đỏ, đi đứng chậm rãi, thoạt nhìn có chút lười biếng——ngoại trừ tia sáng hưng phấn trong mắt. 
Cảm tình vị Hoàng đế này bàn việc đều gia đình như vậy. 
Phúc công công vội vàng rời đi, một ánh mắt, thị vệ và nha hoàn xung quanh đều lui xuống. 
Tịch Thiên Âm không có nghĩ nhiều, quân tình nha, càng ít người biết càng tốt. 
“Thần tham kiến Hoàng thượng” 
“Không cần đa lễ, tướng quân ngồi” Hoàng đế làm tư thế mời. 
Tịch Thiên Âm cũng không chối từ, rất hiếm được ngồi bằng vai với Hoàng đế mà. 
“Tướng quân, uống một cốc đi, đây là Trẫm Nhưỡng trăm năm”Tông Chính Ngọc Minh ân cần mà rót cho hai người một cốc, ánh mắt lóe sáng, a……hắc hắc, đợi lúc nữa sẽ được chơi rồi. 
“Không phải nói có quân tình……”Tịch Thiên Âm có chút nghi hoặc, hắn mới uống rượu rồi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-mot-nua-luu-manh/199248/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.