CHƯƠNG 27: THA THỨ
Tông Chính Ngọc Nghiễn cũng không phải mang thai, mà là trúng cổ — tử mẫu cổ, sẽ sản sinh bệnh trạng như mang thai, sau 10 tháng, bất đắc kỳ tử mà chết.
Về phần là ai muốn hại Ngọc Nghiễn, là vấn đề mà Li Liệt quan tâm nhất, dù sao Vong Ưu cùng Ngọc Nghiễn tiếp xúccũng không ít, hơn nữa ở tại Mộc Dương phủ nhiều, cũng chưa xảy ra chuyện gì. Tương phản, Li triều bên kia những tình sát… tình huống này ùn ùn.
Để giải phá cổ không khó, bởi vì Tiên Túc phái có y thuật gần như truyền kỳ.
Nếu không quan tâm chuyện hung thủ này, không bắt người nọ, cả đời cũng sẽ không an sinh.
Bất quá, nhìn Li Liệt khuôn mặt hiểu rõ, Vong Ưu biết hắn biết hung thủ là ai.
Thế nên, không quan tâm, chỉ trấn an vài câu để Thương Thuật và Tử Tô ly khai.
Muốn trị đôi mắt Tuyết Thương, cần một loại dược.
Thương Thuật lắc đầu, hơi có chút thở dài “Vị dược đó Thần Sa nơi nào có, bất quá cái kia tiễn tinh a, chỉ cần cho hắn bạc, cái gì đều làm được cả– ngoại trừ vị dược kia, vì… có điểm không dễ làm a!”
Vong Ưu nhưng thật ra từ chối cho ý kiến, cười đến giả dối. xoay người kêu Cổ Ngọc, hỏi hắn một câu, chỉ thấy Cổ Ngọc mặt đỏ vài phần, gật đầu.
Vì vậy viết một phong thơ.
Tin tưởng người nọ chỉ cần nhìn lá thư này, nhất định ngựa chạy không ngừng để tìm dược liệu.
“Ba hộ vệ của ta rốt cuộc tìm được một… nửa của mình… mùa xuân a mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-mot-nua-luu-manh/1333046/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.