Chiếc xe buýt rống lên một hơi, rồi như con trâu già chậm rãi lết đi trên đường. 
Do khi nãy vừa mới đi uống rượu với đám bạn về, nên Trần Thiên Minh vẫn còn đang khá xỉn, nhưng khi lên xe hắn lại phải đứng vì đã hết chỗ ngồi. 
Vừa rồi hắn tại bàn tiệc có uống hơi quá, nên cũng đã khá say khi tiệc rượu kết thúc, giờ phải chạy về trường học, vì xế chiều còn có một cuộc họp cái gì gì đó giáo viên. 
Chớp mắt một cái, đã ba năm trôi qua, từ lúc tốt nghiệp đại học cho đến khi trở thành lão sư trong trấn, cũng đã ba năm. Bản thân hắn nhận thấy không hợp với nghề thầy giáo, đây là cái nghề rất vinh quang nhưng lại nghèo khó, tính tình hắn như vậy, đối với những việc cao cả thế này, thì không thể đảm nhiệm được. 
Nếu bây giờ mà không về họp, chắc chắn sẽ bị lão hiệu trưởng phê bình, thậm chí còn cắt tiền thưởng. Mà với tình cảnh của hắn bây giờ, còn cần cái quái gì tiền thưởng nữa. 
"Tài xế, dừng xe!" Trần Thiên Minh ôm bụng, hét lên một cách điên cuồng. 
Có thể khi nãy do ăn hơi nhiều, nên bây giờ cảm thấy đau bụng. Cái loại đau này, chẳng phải bệnh tật gì, mà là muốn đi thăm W.C ấy mà. Trần Thiên Minh kẹp chặt hai chân lại, hắn sợ trong lúc vô tình, không nín nỗi thì ở trong lại phọt ra những thứ không nên ra lúc này. 
Nếu mấy món trưa nay mà đi ra theo đường kia, thì chắc những người trên xe, kể cả tài xế cũng phải nhảy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/179846/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.