Người có khi có loại kỳ quái tâm lý ngươi càng gọi bọn hắn không cần chen đẩy nhưng bọn hắn như muốn chen đẩy hơn nữa bọn họ không chen vào đi tại sao có thể thoải mái đâu? Hơn nữa có khi không là bọn hắn muốn chen đẩy là bọn hắn người phía trước chen đẩy.
Vì thế Trần Thiên Minh bị người ta chậm rãi đi đến bên trong mặt chen đẩy gần hắn cảm giác được chính mình đụng tới một cái thân thể mềm mại mặc dù là kiết vi va chạm một lần nhưng Trần Thiên Minh hay hưng phấn bởi vì hắn nghe được phía sau truyền đến Long Nguyệt Tâm thanh âm "Các ngươi không cần chen đẩy ."
Để tỏ lòng trong sạch của mình Trần Thiên Minh cũng đi theo kêu lên "Đúng vậy các ngươi không cần chen đẩy ." Nhưng người ta làm sao nghe bọn hắn theo như lời đâu? Chật chội mọi người hay lại chen đẩy xuống.
Xôn xao Trần Thiên Minh cảm giác được phía sau lưng của mình đụng phải nào đó mềm nhũn gì đó tuy rằng hắn không có chứng kiến đụng vào cái gì nhưng nương hắn nhiều năm kinh nghiệm biết đó là Long Nguyệt Tâm tô phong. Trời ạ không thể tưởng được của nàng tô phong man mềm mại đáng tiếc mình không thể sờ một lần hảo hảo cảm giác cảm giác.
"Hừ" Long Nguyệt Tâm ra một tiếng tức giận hừ nàng cảm giác được bộ ngựccủa mình bị Trần Thiên Minh đè nặng vừa - xấu hổ nàng ngựa trên phụ giúp Trần Thiên Minh không cho hắn dày phía sau lưng đè nặng chính mình. Tuy rằng nàng biết đây không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1548648/chuong-1236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.