"Là tôi, anh muốn thế nào?" Đại Phi nghe Ngô Thanh nói như vậy, đoán Ngô Thanh là một giáo viên, chẳng lẽ hắn là giáo viên trưởng dẫn dắt đội học sinh này? Nhãn tình của Đại Phi sáng lên, Đàm Thọ Thăng có nói nhiệm vụ chủ yếu chính là đánh cho tên thầy giáo cầm đầu này một trận.
"Anh có phải là muốn chết hay không? Dám khi dễ học sinh của tôi, anh có tin hay không, tôi chỉ cần một quyền cũng có thể đánh cho anh răng rơi đầy đất?" Ngô Thanh vừa nói vừa vung nắm tay nhỏ lên xông vào trong đám thanh niên kia. Má ơi bọn họ có đao? Đây là suy nghĩ duy nhất của Ngô Thanh lúc này.
Đại Phi cười lạnh nói: "Vậy mày đến đây! Lão sư." Nói xong Đại Phi liền xông lên, một cước đá ngã Ngô Thanh, tiếp đó hai tên lưu manh khác ở phía sau Đại Phi xông lên vây quanh Ngô Thanh.
Ngô Thanh căn bản còn chưa đứng vững đã bị người ta đánh, hắn vốn là người trói gà không chặt, vừa rồi chỉ mạnh miệng mà thôi, nhưng thật không ngờ mấy tên lưu manh này nói đánh là đánh. "Bọn mày đừng có đánh vào mặt tao." Ngô Thanh lăn lộn dưới mặt đất kêu thảm.
"Chúng ta cùng tiến lên liều mạng với bọn chúng." Tuy Tôn Úy Đình có điểm chán ghét Ngô Thanh thế nhưng chứng kiến thầy của mình bị người ta đánh như vậy, nhiệt huyết của Tôn Úy Đình không khỏi dâng lên, hắn nghĩ muốn gọi vài tên học sinh ở bên cạnh xông lên.
Thế nhưng Trần Thiên Minh đã kéo Tôn Úy Đình lại, nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1548103/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.