Bị Tiết Phương làm như vậy, Trần Thiên Minh không khỏi âm thầm rên rỉ, cái phía dưới kia lại có phản ứng . Nàng Tiết Phương làm cái quỷ gì a, chẳng lẻ là muốn giúp mình thay quần áo? Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh cúi đầu hôn Tiết Phương một cái, sau đó ôm nàng.
Thân thể bị Trần Thiên Minh ôm một cái, Tiết Phương tức giận, dùng sức đẩy Trần Thiên Minh ra, tiếp theo cắn vào cánh tay hắn một cái.
"Ôi chao, em làm gì vậy?" Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói. Hắn thật không ngờ Tiết Phương lại có thể làm như vậy đối với mình, vừa rồi nàng không phải giúp mình lau phía dưới sao ?
"Trần Thiên Minh, tôi muốn anh hiểu rõ, chúng ta là không có quan hệ gì.", Tiết Phương lạnh lùng nói, bây giờ nàng đã lại khôi phục vẻ lạnh như băng trước kia.
Trần Thiên Minh không giải thích được, khó hiểu nói: "Thế vừa rồi sao em lại làm như vậy?" Vừa rồi rõ ràng nàng dùng khăn tay nhỏ bé kia lau phía dưới của mình, động tác dịu dàng có thể nói là nhất lưu trên thế giới.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiết Phương không khỏi đỏ lên, mắng: "Vừa rồi là đem máu của tôi lau đi, chỉ có lưu manh như anh mới có thể suy nghĩ miên man như vậy."
Trần Thiên Minh toát mồ hôi, không nghĩ ra Tiết Phương lại như vậy, chính mình còn tưởng rằng nàng thương yêu mình đây, hóa ra là nàng lau máu lần đầu tiên của chính mình .
"Tiểu Phương, Thiên Minh, các em đừng ầm ĩ nữa, thời gian sắp đến bốn giờ, nếu chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1548075/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.