M, gã Tiết Phương này là một nam tử hán sao lại nhẹ như một cái lá thế này? Trần Thiên Minh thầm hỏi trong lòng. Ngay khi đó hắn nhìn thấy quần áomình có vết máu.
Không phải là mình trúng đạn đấy chứ? Trần Thiên Minh ủ rũ nghĩ, hắn nghĩ vậy đương nhiên là do việc trúng đạn đã thành thói quen với hắn nhưng hắn thoáng cảm thấy thân thể mình hoàn toàn không có điều gì khác lạ vậy sao mình có thể trúng đạn đây?
Vậy đúng là Tiết Phương trúng đạn rồi. Nghĩ vậy Trần Thiên Minh ngồi xổm. Trần Thiên Minh thấy máu từ ngực Tiết Phương chảy ra. Trần Thiên Minh thầm nghĩ đúng là Tiết Phương đã trúng đạn nên mới chạy trốn rất chậm sau đó hắn lại bị lão giáo trưởng đánh trúng ngực nên mới bị ngất đi
Trần Thiên Minh thầm nghĩ: Ôi, Tiết Phương, dù anh có hiềm khích với tôi, nói tôi cướp đoạt chị Đình của anh nhưng trước kia anh đã cứu tôi bây giờ tôi cứu anh thì coi như hai chúng ta không còn ai nợ ai.
Bây giờ có thể do Tiết Phương đã hôn mê bất tỉnh nên hắn không còn giữ vẻ mặt lạnh như băng nữa. Quan sát gần Tiết Phương, Trần Thiên Minh nhận thấy trên gương mặt chữ ĐiềnTiết Phương có đường nét mềm mại giống như một thư sinh. Trước kia Tiết Phương thường xuyên trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh nên Trần Thiên Minh cũng không biết Tiết Phương bao nhiêu tuổi.
Phải cứu người trước! Trần Thiên Minh cầm tay Tiết Phương bắt mạch, bàn tay của Tiết Phương mềm mại, trắng trẻo như tay con gái. Tiết Phương nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1548061/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.