Trần Thiên Minh ngẩng đầu lên nhìn, sắc mặt liền tối sầm lại. Không ngờ tên Tiết Phương siêu cấp đa sự đâng hung hăng trừng mắt nhìn hắn, nếu như ánh mắt có thể giết người, thì Trần Thiên Minh đã chết cả trăm lần rồi.
Chị Đình cũng phát hiện Tiết Phương đang đứng ở trước cửa, nàng cố sức vùng ra khỏi vòng tay ôm ấp của Trần Thiên Minh, sau đó nói với Tiết Phương: "Tiểu Phương, sao khuya vậy mà em còn tới đây?"
"Chị Đình, có phải chị đang trách em cắt đứt chuyện tốt của hai người không." Thanh âm của Tiết Phương càng ngày càng lạnh.
"Đâu có, chị đang cùng Thiên Minh thương lượng đại sự mà." Chị Đình ngượng ngùng cười cười.
Trần Thiên Minh nghĩ thầm, ta ngất, sớm biết thế này sau khi chị Đình bước vào ta đã đóng cửa lại rồi, tên bóng đèn lớn này muốn vào cũng không được.
Tiết Phương nói: "Chọ Đình, chị đừng nói xạo, có chuyện vừa bị người ta ôm vừa thương lượng công việc được sao? Xem ra tên Trần Thiên này lại đang giở trò xấu với chị."
"Tiểu Phương, em đừng nên nói như vậy, em xuống trước đi, chị xuống liền đây." Chị Đình nói với Tiết Phương.
Tiết Phương tức giận "hừm" một tiếng, sau đó bước xuống dưới.
Mja, ỷ vào ngươi là sư đệ của chị Đình thì hay lắm sao? Trần Thiên Minh thầm mắng: "Chị Đình, chúng ta tiếp tục tâm sự đi." Trần Thiên Minh nói.
Chị Đình lắc đầu nói: "Thiên Minh, đêm đã khuya, có chuyện gì mai chúng ta nói tiếp, chị xuống dưới ngủ, em cũng nên ngủ sớm đi." Nói xong, chị Đình bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1548059/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.