Tiểu nhị không khách khí, Trần Thiên Minh cũng không khách khí, bất quá hắn cũng chưa dùng tới võ công của mình. Hắn khẽ phi thân nhảy lên, chân phải đá vào đao của Tiểu nhị.
"Bịch" thanh đao bị đá bay ngược lên, gắt gao cắm ở trên bàn. Tiếp theo Trần Thiên Minh đá thêm một cước thẳng vào người tiểu nhị khiến hắn bay thẳng ra phía sau, đè luôn lên lão bản.
"Ôi chao, mẹ kiếp ngươi, ngươi không biết mình nặng bao nhiêu sao? Lại còn đè lên ta nữa." Lão chủ quán ăn nhanh không ngớt quát mắng tên tiểu nhị.
Bị lão bản mắng, tên tiểu nhị khó khăn lăn mình trở ra, thở phì phò trên mặt đất.
"Lão đại, có việc gì vậy, chúng ta đến đây!" Lâm Quốc đi tới bên người Trần Thiên Minh nói, các huynh đệ khác cũng đứng ở bên cạnh.
"Được rồi, các ngươi xử lý nốt đi, ta muốn nghỉ ngơi một chút." Trần Thiên Minh cười nhẹ, ngồi lại xuống ghế.
Ông chủ của quán ăn nhanh hai mắt choáng váng, nguyên lai Trần Thiên Minh không phải đi một mình, hắn mang theo cả đám người. Hơn nữa ai cũng gọi hắn là lão đại, xem ra hắn là chủ của một bang phái gì đó rồi. Vốn lão ta đang muốn gọi thêm vài người nữa đến đây giúp nhưng bây giờ có các vàng hắn cũng không dám. Cho dù bây giờ hắn có gọi thêm người tới, đánh lui được đám kia thì sau này họ cũng sẽ quay trở lại. Mà như vậy thì sinh ý của mình sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí còn dính vào chuyện lớn không chừng.
"Lão Đại, anh tha cho chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1548025/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.