"Mẹ kiếp, ngươi không biết cảnh sát đang trên đường đến đây sao? Nếu chúng ta không mau mau lấy luôn phần của chúng ta thì lúc nữa không còn cơ hội đâu", Trần Thiên Minh cốc nhẹ lên đầu Trương Ngạn Thanh
"Đúng vậy, Lão đại anh nói đúng. Chúng ta lấy phần của chúng ta thôi", Trương Ngạn Thanh vội vàng gật đầu. Hắn bay lên và ngay lập tức hai, ba tên bảo vệ sòng bạc ngã xuống. Trương Ngạn Thanh chạy đến chỗ hai cái bao tải đựng tiền rồi hỏi Trần Thiên Minh: "Lão đại, bao tải nào là phần của chúng ta vậy?"
Trần Thiên Minh trả lời: "Bao bên trái. Còn bao bên phải lúc nữa sẽ giao cho cảnh sát."
Nghe Trần Thiên Minh nói vậy, Trương Ngạn Thanh vội vàng mở bao tải bên trái lấy tiền ra định cho vào túi của mình.
"Ngạn Thanh, ngươi làm cái gì vậy?" Trần Thiên Minh hỏi. "Lão Đại, không phải anh bảo em lấy tiền trong bao tải bỏ vào túi mình sao? Em đang lấy đây", Trương Ngạn Thanh nói.
"Đồ ngốc, bao đó là tiền của chúng ta rồi còn gì. Ngươi phải mở bao bên phải ra mà lấy tiền chứ", Trần Thiên Minh trừng mắt nhìn Trương Ngạn Thanh.
Trương Ngạn Thanh nói: "Bao đó không phải là tiền của cảnh sát sao?"
Trần Thiên Minh bực mình mà nói: "Ngươi sợ cái gì. Cảnh sát làm sao mà biết được chúng ta đã thắng được tận ba hai triệu."
"Đúng, Lão Đại anh thông minh thật. Vậy mười sáu triệu này là của chúng ta, giờ lấy thêm ở phần của cảnh sát bên kia", nói xong, Trương Ngạn Thanh vội vàng cột chắc cái bao bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1548023/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.