"Thiên Minh, sao anh lại ôm ngực vậy? Anh có gì không thoải mái sao?" Lý Hân Di kỳ quái hỏi Trần Thiên Minh
Trần Thiên Minh thở dài một hơi nói: "Ôi dù không gặp em mấy ngày hôm nay nhưng không ngày nào anh không nghĩ đến em. Vậy mà em không chút nào nghĩ đến anh cả, cho nên lòng anh mới đau, tim anh mới nhói".
"Thiên Minh, anh…", Lý Hân Di đỏ mặt, đưa ánh mắt kiều diễm nhìn Thiên Minh khiến hắn không khỏi rung động.
"Hân Di, anh làm sao cơ chứ? Có phải bây giờ em đã phát hiện ra rằng em cũng có nhớ đến anh?" Trần Thiên Minh mỉm cười. Cuộc sống ở các nước phương Tây lúc này thật thoải mái, hắn có thể vô tư nói chuyện tình cảm bông đùa với Hân Di như vậy.
"Hân Di", lúc này từ bên ngoài đi tới một người, vừa đến cửa đã lớn tiếng gọi Hân Di.
Trần Thiên Minh ngẩng đầu lên nhìn thì thấy đó chính là Đàm Thọ Thăng.
Đàm Thọ Thăng vừa thấy Trần Thiên Minh đang đứng đó thì ngẩn người ra. Trong khoảng thời gian mà Trần Thiên Minh xin phép trường cho nghỉ học, hắn mỗi ngày đều quấn quít lấy Lý Hân Di, muốn dành được tình cảm của nàng. Nhưng hắn không tưởng tượng rằng, hôm nay, khi hắn đến phòng làm việc của Lý Hân Di thì Trần Thiên Minh đã ở đó rồi. Đã thế lại còn đang đứng rất gần với Hân Di nữa chứ.
Lần trước tại cuộc thi khiêu vũ hắn đã định thể hiện sức mạnh và tài năng của mình. Thế mà không hiểu tại sao tự dưng lại vướng vào váy áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1548010/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.