"Sư phụ, con sai rồi, xin người chớ thương tâm, về sau con sẽ nghe lời người." Ngả Tiểu Ny đau đớn kêu lên. Nàng nhìn thấy sư phụ tôn kính yêu thương của mình như vậy, trong lòng ruột đau như cắt.
"Tiểu Ny, con có thể đồng ý sư phụ một việc không?" Trí Tĩnh nói với Ngả Tiểu Ny. Đúng là bà có chút đau khổ, nhưng cũng không đau khổ đến mức như vừa rồi, vừa rồi là bà giả bộ chỉ là muốn ép Ngả Tiểu Ny đồng ý với yêu cầu của mình.
Ngả Tiểu Ny rưng rưng nước mắt, gật đầu nói: "Sư phụ, con nghe lời sư phụ, sư phụ bảo con làm gì con cũng nghe theo, xin người đừng làm gì tổn thương đến bản thân." Bây giờ đừng nói là một việc, cho dù có là mười việc, một trăm việc thì Ngả Tiểu Ny cũng sẽ nhận lời.
Trí Tĩnh nói từng câu từng chữ một: "Về sau đừng có đi lại với Trần Thiên Minh, quan hệ giữa hai người chỉ là đồng môn, còn nữa, cả đời này ở bên sư phụ, không được xuống núi."
Không nghi ngờ gì, những lời nói của Trí Tĩnh như một quả bom làm nổ tung trái tim của Ngả Tiểu Ny, mặc dù Ngả Tiểu Ny sớm biết Trí Tĩnh sẽ yêu cầu mình ở bên bà như vậy, nhưng không ngờ lại còn bắt nàng không được qua lại với Trần Thiên Minh, thế thì về sau Trần Thiên Minh có đến Huyền Môn cũng không gặp được mình nữa rồi.
Nhưng hiện giờ Ngả Tiểu Ny cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, trong mắt nàng thì Trí Tĩnh mới là người thân thiết nhất của nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547915/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.