"Là tôi" đây là thanh âm một người phụ nữ.
Trần Thiên Minh sau khi nghe thanh âm này biết người ở bên trong là Hoàng Na, vì vậy hắn bật đèn, chỉ thấy Hoàng Na ngồi ở trên ghế cạnh giường hắn, hình như đang nghĩ đến cái gì.
"Hoàng Na, cô như thế nào không ngủ được chạy đến phòng tôi hả? Còn nữa, cô như thế nào không bật đèn?" Trần Thiên Minh kỳ quái mà hỏi thăm.
Hoàng Na này cũng thật là, chẳng lẽ nàng không biết dọa người cũng có thể làm cho người ta chết sao? Chạy đến phòng mình không bật đèn mà ngồi, nàng muốn làm gì chứ?
"Chẳng lẽ bảo tôi một tiếng chị Na khó khăn như vậy sao?"Hoàng Na sâu kín nói.
"Cô tìm tôi có chuyện gì sao?" Trần Thiên Minh hỏi Hoàng Na.
"Không có việc gì sẽ không thể tìm cậu sao? Cậu vừa rồi đi đâu vậy?" Hoàng Na nói.
"Ồ, vừa rồi tôi ở chỗ Hoàng Lăng" Trần Thiên Minh nói.
"Cậu ở chỗ Tiểu Lăng? Nó có chuyện gì sao?" Hoàng Na không khỏi hỏi thăm.
"Không có chuyện gì, chỉ là hỏi tôi một chút việc ở trường thôi."Trần Thiên Minh lắc đầu nói.
Hắn không thể nói cho Hoàng Na là Hoàng Lăng muốn mình hôn mới chịu ngủ.
"Ồ, Thiên Minh, Tiểu Lăng là một đứa trẻ có chút ngang ngạnh, có gì cậu bỏ qua cho nó. Ôi, đều do tôi, bình thường bận làm ăn, ít quan tâm tới nó. Bất quá, tôi thấy nó thích cùng cậu cùng một chỗ, sau này cậu dạy dỗ nó nhiều một chút, đặc biệt là học tập. Được rồi, Thiên Minh, ở trường cậu dạy Tiểu Lăng môn gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547858/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.