Chương trước
Chương sau
Trong căn nhà của Ma Vương, tại đại sảnh tầng một đang đèn đuốc sáng trưng, Ma Vương đang cầm đầu một đám người ngồi ở đó.
"Cha, con đã tra rồi, người bảo vệ Kính Tây Thi, ngoài người của đội hình cảnh, còn có người của công ty bảo an An An." Phương Thúy Ngọc nói với Ma Vương.
Lần này vì muốn cướp bằng được Kính Tây Thi, ả ta đã phải thủ hạ đi điều tra rất kỹ trong hai ngày.
"Công ty bảo an An An?" Ma Vương nhíu mày, nhẹ giọng nói.
Lão biết công ty bảo an An An có quan hệ với Huyền Môn, mà Âm Dương Thần Công của lão hiện giờ còn chưa đại thành, cho nên vẫn một mực trốn người của Huyền Môn, nhưng hiện giờ lại xuất hiện Kính Tây Thi giá 100 triệu USD, lão không nỡ bỏ qua.
"Đúng, sư phụ, chính là công ty bảo an của thằng khốn Trần Thiên Minh đã hại chết Thái Ca." Diệp Đại Vĩ ở bên cạnh vội nói,
Hắn mặc kệ cái gì mà Huyền Môn, nhất quyết phải giết chết Trần Thiên Minh bằng được. Tuy là võ công hắn hiện giờ đề cao không ít, nhưng mà vẫn còn kém hơn Trần Thiên Minh nhiều, bời vì, hắn vẫn còn kém đám Phong Ma một chút, mà bọn kia lại đánh không lại Trần Thiên Minh, vì thế hắn tất nhiên cũng không thể rồi.
"Có chút phiền toái đây, bọn họ có liên quan đến Huyền Môn." Ma Vương vuốt cằm nói.
"Vậy Kính Tây Thi này phải bỏ qua sao? Sư phụ, nó là 100 triệu USD đó!" Diệp Đại Vĩ sốt ruột nói.
Hắn hiện giờ đã rõ tâm tư của Ma Vương, Ma Vương mới vừa tổn thất 50kg thuốc phiền, vì thế cần rất nhiều tài chính để chu chuyền, cho nên Ma Vương mới động tâm với Kính Tây Thi này, vì thế lão mới gọi Phương Thúy Ngọc đến để cho người điều tra về Kính Tây Thi.
Ma Vương suy nghĩ một chút, nói: "Muốn chứ, 100 triệu USD cơ mà, so với 50kg thuộc phiện kia quý hơn không biết bao nhiêu lần. Hiện giờ bên phía Tam Giác Vàng cũng đang muốn biết chuyện của 50kg thuốc phiện kia, bọn họ cũng chết vài thủ hạ rồi, vì thế không chịu xuất hàng cho chúng ta, ta cũng đang sầu vì chuyện này đây."
Ma Vương nói xong, lão oán hận thở dài.
Diệp Đại Vĩ thấy Ma Vương nói những lời này, hắn ra vẻ trầm tư một hồi, sau đó nói với Ma Vương:
"Sư phụ, nếu không chúng ta phái nhiều thủ hạ đi, giết sạch đám người trông coi Kính Tây Thi, dù sao thì người chú ý đến Kính Tây Thi cũng không ít, cũng không ai biết là chúng ta làm."
"Được, Đại Vĩ, chủ ý của ngươi rất hay, chỉ cần chúng ta có thể cướp được Kính Tây Thi, giết hết toàn bộ đám bảo vệ cũng được, đến lúc đó thì chết không đối chứng, cho dù đám Huyền Môn có hoài nghi chúng ta, cũng chẳng có cách nào cả." Ma Vương cao hứng vỗ đùi.
"Sư phụ, con nghĩ lần này nên để Phong sư thúc cùng Vân sư thúc, Thúy Ngọc sư tỷ, con, cùng một số đệ tử của Ma Môn chúng ta cùng đi, lúc đó cho dù võ công Trần Thiên Minh có lợi hại hơn nữa, cũng không thể kháng lại lực lượng của nhiều người, chúng ta nhất định có thể giết hắn." Diệp Đại Vĩ cười âm hiểm.
Chiêu này của hắn rất độc, nếu theo như lời của hắn nói, võ công Trần Thiên Minh là kém Phong Vân nhị ma, Phương Thúy Ngọc và hắn bốn người cùng đánh, theo lực lượng của bọn chúng, vậy tương đương với tứ ma cùng ra tay rồi.
Ma Vương lo lắng một hồi, sau đó gật đầu nói: "Cứ như vậy đi, theo như Lôi Ma ngày đó hình dung, võ công Trần Thiên Minh căn bản là đánh không lại bốn người các ngươi, chỉ đáng tiếc là Đại Vĩ luyện Quỳ Hoa Bảo Điển thời gian quá ngắn, nếu như thêm mấy tháng nữa, võ công của người nhất định sẽ vượt qua đám Phong Ma, đến lúc đó, người sẽ là cao thủ thứ hai dưới Ma Vương ta, ha ha!" Ma Vương lớn tiếng cười ha hả.
"Ha ha, đều là công sư phụ truyền dạy!" Diệp Đại Vĩ vội vàng vỗ mông Ma Vương.
"Đại Vĩ, ngươi là nhân tài, so với Tiểu Thái còn biết dùng đầu óc hơn, cái thằng Tiểu Thái kia suốt ngày chỉ biết tìm phụ nữ, không biết thu liễm một chút nào, thế nên mới có kết quả như vậy. Nếu như lần đó hắn không phải tranh đàn bà với Trần Thiên Minh, khẳng định đã không chết."
Ma Vương một bên thì khen Diệp Đại Vĩ, một bên liên tục mắng Thái Đông
Phong.
"Ôi, lúc ấy con cũng muốn khuyên giải Thái Ca, con đã nói là sư phụ đã nhắc nhở, không được gây lộn với Trần Thiên Minh, nhưng mà hắn không tin, muốn "chơi" phụ nữ của Trần Thiên Minh, vì thế mới bị giết."
Diệp Đại Vĩ ra vẻ thương tiếc thở dài một hơi.
Dù sao Ma Vương cũng không biết hắn giật dây phía sau, cho nên hắn vẫn cần giả bộ một chút. Hiện giờ, hắn đã tiếp quản tất cả mọi chuyện của Thái đông Phong.
"Chuyện cũ đừng nói nữa, lần này các ngươi phải giết Trần Thiên Minh để báo thù cho tiểu thái đó."
Ma Vương thấy Diệp Đại Vĩ thương tâm như vậy, còn tưởng là hắn thật sự quan hệ vô cùng tốt với Thái đông Phong, vì thế lão an ủi.
"Đúng, lần này nhất định phải giết chết Trần Thiên Minh, vì Thái Ca báo thù." Diệp Đại Vĩ oán hận nói.
"Đại Vĩ, ta nghĩ ngươi nên tiếp nhận chuyện của Hoa Hắc bang, Vạn Kiếm sẽ đi huyện J để trông nom Thiên Tinh bang." Ma Vương nói với Diệp Đại Vĩ.
"Cái này, cái này sợ rằng không tốt lắm."
Trong lòng Diệp Đại Vĩ đang mừng thầm, chẳng qua là hắn cố ý ra vẻ khó khăn. Dù sao, sư phụ của Vạn Kiếm là Phong Ma cũng đang ở đây, hắn dù sao cũng phải ra vẻ khó khăn chút. Còn nếu hắn mà lên làm bang chủ Hoa hắc bang, vậy thành phố m này không phải thiên hạ của hắn sao.
"Không sao, Phong Ma cũng đã đồng ý rồi, ý ta cũng đã quyết, người nào có bản lĩnh thì người đó làm đại." Ma Vương lớn tiếng nói.
Hiện giờ võ công của Diệp Đại Vĩ cũng không kém Phong Ma nhiều, Vạn Kiếm đương nhiên là không thể dị nghị rồi.
"Vậy xin cám ơn sư phụ, con sau này sẽ càng thêm cố gắng." Diệp Đại Vĩ cao hứng nói.
Có thứ tốt, hắn tất nhiên là muốn rồi, chỉ cần Hoa hắc bang vào tay, sau này kiếm tiền càng thêm dễ. Đặc biệt là Hắc Bạch lưỡng đạo sau này do hắn nắm giữ, vậy không phải là có thể hoành hành bá đạo sao.
"Còn nữa, ta cùng với gia tộc Tá Đằng của Mộc Nhật quốc trước kia có chút liên lạc, mấy ngày này gia tộc của bọn họ sẽ tới thành phố M đàm phán sinh ý, ngươi có thời gian thì liên lạc với bọn họ một chút, gia tộc Tá Đằng là một gia tộc lớn tại Mộc Nhật quốc, lời của gia tộc này Thiên Hoàng cũng nghe, đối với chúng ta sau này trợ giúp rất lớn." Ma Vương cao hứng nói.
Nếu như có thể cướp được Kính Tây Thi, sau đó lại có thể liên hệ lại với Tam Giác Vàng, lại thêm Lạt Ma giáo và Mộc Nhật quốc hỗ trợ, đại sự còn lo không thành sao?
"Vâng, đến lúc đó sư phụ cứ phân phó là được." Diệp Đại Vĩ cao hứng nói. Mộc Nhật quốc này hắn biết, đây là một quốc gia có tiền, đặc biệt là phụ nữ ở đó đặc biệt dâm đãng, đáng tiếc là phía dưới mình không còn, nếu không, mình thật sự là muốn nềm thử phong tình dị quốc.
Nghĩ tới đây, Diệp Đại Vĩ lại càng thêm hận Thái đông Phong, nếu như không phải thằng khốn đó đưa ra chủ ý lọan bậy với Ma Vương, làm sao Ma Vương bắt mình luyện Quỳ Hoa Bảo Điển chứ, sau đó lại còn cắt tiểu JJ của mình!
Hiện giờ, trong lòng Diệp Đại Vĩ cũng có một tia oán hận Ma Vương, nhưng mà hắn biết võ công Ma Vương cao cường, hắn không có khả năng động chạm, vì thế, oán hận cũng chỉ ở trong lòng mà thôi.
Ma Vương quay đầu lại nói với Phương Thúy Ngọc: "Tiểu Thúy, lần này toàn bộ thông tin về Kính Tây Thi con đã thăm dò hết chưa?"
"Có." Phương Thúy Ngọc gật đầu, nói:
"Triển lãm ban ngày rất nhiều người, hơn nữa canh phòng rất nghiêm mật, nếu như chúng ta mà xuống ta, rất dễ khiến người ta chú ý, đến lúc đó khẳng định là khó thoát. Nhưng mà buổi tối triển lãm lại chẳng có mấy người, chỉ cần giết chết hết bảo vệ, là có thể lấy vật đến tay. Hơn nữa, cho dù chúng ta không lấy được đò, cũng có thể lợi dụng đêm tối mà chạy thoát."
"Người có chủ ý với Kính Tây Thi rất nhiều sao?" Ma Vương hỏi.
Phương Thúy Ngọc lại tiếp tục cười nói: "Nhiều, chẳng qua là vào buổi tối ngày thứ hai, có mười lăm người trong võ lâm vào đó trộm Kính Tây Thi, nhưng toàn bộ đều bị đánh trọng thương mà đi ra, nói là nếu như có ai đi vào
đó trộm, khẳng định sẽ bị cảnh sát bắt trịn. Cho nên, đám đạo tặc khác đều không dám vào, nhưng cũng không nỡ rời đi, muốn chờ xem người khác, sau đó bọn họ sẽ ăn hôi."
"Chưa ai có chủ ý là tốt rồi, các ngươi đi an bài một chút, buổt tối ngày mai sẽ hành động, nhất định phải giết hết người bên trong để phòng hậu họa." Ma Vương âm trầm nói.
Mặc kệ Trần Thiên Minh có lợi hại ra sao, có Phong Vân nhị ma cùng phương thúy nguyệt và Diệp Đại Vĩ cùng lên, nhất định có thể giết chết được Trần Thiên Minh. Nếu như có thể giết chết Trần Thiên Minh, sau này đối phó Huyền Môn cũng dễ dàng hơn, dù sao Huyền Môn cũng có ít cao thủ mà.
"Con biết rồi, cha, nếu như không có chuyện gì, con đi trước." Phương Thúy Ngọc nói.
"Được, con đi đi, chẳng qua, con phải kêu thủ hạ ở bên ngoài theo dõi kỹ, không nên để người khác nhanh chân dành trước, không khéo chúng ta lại không biết đi đâu tìm Kính Tây Thi đó."
Ma Vương dặn dò Phương thuý Ngọc.
"Con đã an bài nhân thủ rồi, hiện giờ, chúng ta cũng đang chờ có người vào cướp được, đến khi chúng đi ra, lúc đó đã kiệt sức, chúng ta cướp lại, nhưng mà đã đợi ba ngày rồi, cũng chẳng có ai dám tiến vào cả."
Phương Thúy Ngọc bất đắc dĩ nói
"Được, con đi đi!" Ma Vương gật đầu, nói.
Phương Thúy Ngọc sau khi chào hỏi qua mấy người kia, ả liền rời đi.
Mà đang lúc Diệp Đại Vĩ muốn rời đi, Ma Vương lại đột nhiên gọi hắn:
"Đại Vĩ, người chờ một chút, ta xem qua công lực hiện giờ của ngươi."
Nói xong, hắn liền xem mạch của Diệp Đại Vĩ, thử xem công lực.
Qua một lúc, Ma Vương cao hứng nói:
"Xem ra, Quỳ Hoa Bảo Điển này thật sự rất lợi hại, võ công ngươi hiện giờ càng ngày càng mạnh. Ta hiện giờ dạy ngươi một ít tuyệt chiêu, hy vọng tối ngày mai ngươi có thể sử dụng.
"Cám ơn sư phụ." Diệp đại Vĩ mừng như điên,
Nếu như có thể học được một ít tuyệt chiêu từ Ma Vương, vậy võ công mình sẽ càng mạnh hơn rồi.
"Âm Dương Thần Công của ta còn chưa luyện xong tầng cuối cùng, vì thế ta không dám giao thủ với người khác, tránh gây sai lầm đến tu luyện của ta, cho nên, mấy ngày này khổ cho các ngươi rồi!" Ma Vương nó với Diệp Đại Vĩ.
"Vì sư phụ mà ra sức, con không cực khổ chút nào." Diệp Đại Vĩ lập tức tỏ lòng với Ma Vương.
"Hiện giờ Tiểu Thái đã chết, trọng trách của ngươi càng thềm nặng."
Ma Vương nhẹ nhàng thở dài, Thái đông Phong chết, làm lão thiếu đi một tên
giúp việc, đây vẫn là điều lão thấy tiếc, bởi vì giờ hắn đang cần người hầu.
"Con không sợ, nhiều gánh nặng hơn con cũng không sợ." Diệp Đại Vĩ cố ý
nghiêm mặt nói.
Kỳ thật trong lòng hắn càng cao hứng hơn, nếu như Thái đông Phong không chết, vậy đến bao giờ Diệp Đại Vĩ hắn mới được lộ mặt đây.
"Được rồi, ngươi nhìn kỹ mấy chiêu ta dạy đây, mấy chiêu này uy lực rất mạnh mẽ, nếu như phối hợp với Quỳ Hoa Bảo Điển thần công của ngươi, nhất định sẽ như hổ thêm cánh. Sau mấy tháng nữa, Ma Môn sẽ không còn ai là đối thủ của ngươi nữa rồi." Ma Vương cảm thán nói,
Nếu sớm biết Quỳ Hoa Bảo Điển tốt như vậy, lão đã sớm bắt hai đệ tử cắt JJ đi tu luyện rồi.
"Dù sư phụ bảo con làm gì, con nhất định làm, con nhất định nghe lời sư phụ nói." Diệp Đại Vĩ cố ý khiêm nhừơng nói.
Đến lúc võ công mình cao cường rồi, lúc đó sẽ đến lúc mình báo thù rồi. Trong lòng Diệp Đại Vĩ thầm nói.
Trần Thiên Minh, tối mai chính là ngày tận thế của ngươi, đến lúc đó xem ngươi còn kiêu ngạo được không, mẹ kiếp, ta giết ngươi, sau đó giết Hà Đào! Trong lòng Diệp Đại Vĩ càng nghĩ càng giận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.