Quả nhiên không ngoài dự liệu của Trần Thiên Minh, những người này thấy
đám Trương Ngạn Thanh ra ứng chiến, vì thế lấy năm vây một, vây đám Trương Ngạn Thanh vào bên trong.
"Ngạn Thanh, đánh nhanh thắng nhanh, đứng để chúng câu giờ, nếu bọn chúng đã không nghe lời khuyên, vậy thì cho chúng biết tay, đừng để tên nào trốn được." Trần Thiên Minh lớn tiếng nói với đám Trương Ngạn Thanh.
Chính mình đã cho đám đạo tặc này mặt mũi, nếu mà phế đi võ công của chúng, sau đó giao cho cảnh sát là chúng coi như hết.
"Vậy còn phải xem bản lĩnh của các người!" Tên bịt mặt kia lại lạnh lùng cười.
Bọn chúng tự nhận thấy võ công cũng không tồi, hơn nữa lấy nhiều đánh ít, tin tưởng là nhất định có thể đánh bại đám Trương Ngạn Thanh.
Trương Ngạn Thanh cười nói: "Chúng mày lên đi, đừng nói nhiều nữa."
Nói xong, hắn dùng toàn bộ nội lực vận lên cánh tay, tùy thời ứng chiến.
"Lên, chúng ta giết hết bọn chúng." Tên bịt mặt khác nói.
Nhất thời, ánh đao lấp lóe, năm thanh đao đều chém về phía Trương Ngạn Thanh.
"Đến đây đi, tao cho chúng mày biết lợi hại."
Trương Ngạn Thanh vung hai tay đẩy về phía năm thanh đao, chưởng phong đầy trời đánh về phía năm tên đạo tặc.
Trương Ngạn Thanh lúc này đang tung chưởng đầy trời, tuy là mấy người bịt mặt kia vẫn vác đao chém tới, nhưng với công lực của Trương Ngạn Thanh hiện giờ, đừng nói đến công kích Trương Ngạn Thanh, mà họ giờ muốn tự bảo vệ mình cũng là điều khó.
Bởi vì Trương Ngạn Thanh dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547797/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.