Sáng sớm hôm sau, trong lòng Trần Thiên Minh rất cao hứng, ngay cả trong lúc làm việc hắn cũng không khỏi cười ra tiếng.
Lý Hân Di ở bên cạnh nhìn thấy Trần Thiên Minh như vậy thì kỳ quái hỏi:
"Thiên Minh, anh hôm nay làm sao vậy? Có chuyện gì vui sao, nhìn anh cười cứ như ngốc luôn vậy?"
"Không, không có gì, tôi chỉ nhớ lại chương trình Tv chiếu tối qua mà thôi, nghĩ đến tình tiết buồn cười mà." Trần Thiên Minh ấp úng nói với nàng.
Hắn hiện tại không thể đem điều vui mừng ra nói với Lý Hân Di được.
Sáng sớm hôm nay, Trần Thiên Minh ra cửa hàng bán hoa mua một bó hoa
hồng đỏ, bà chủ cửa hàng hoa cũng nói, hoa như vậy cũng chỉ có được vài bó mà thôi, hơn nữa thành phố M không có loại hoa hồng như vậy. Nhìn dáng vẻ bà chủ hưng phấn như vậy, Trần Thiên Minh cũng bán tín bán nghi.
Chẳng qua, sau đó Trần Thiên Minh đã hoàn toàn tin, bó hoa này cũng đến 388 đồng, thật sự là rất đắt, nếu không thì cả thành phố M cũng không phải chỉ có một cửa hàng này có, vậy dựa vào cái gì mà đắt vậy chứ?
Bà chủ kia còn đưa danh thiếp cho Trần Thiên Minh, sau đó còn vỗ bộ ngực phẳng như tàu sân bay của mình, may là có nịt ngực kéo lại chút, bà ta cam đoan nhất định 10 giờ sáng sẽ gửi đến phòng làm việc của Hà Đào, mà Trần Thiên Minh sợ bà ta cứ vỗ đến khi rớt cả nịt ngực nữa thì phiền to nên rời đi luôn.
Vì thế, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547780/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.