Trần Thiên Minh vốn muốn lên cầu thang, đột nhiên từ bên cạnh có người lao ra cản đường mình. Vì thế, hắn tức giận ngẩng đầu lên, muốn xem xem
đó là ai.
Đứng trước mặt là một người đàn bà khoảng sáu mươi tuổi, thân hình trung đẳng, mặt tròn quay, tóc hơi hoa râm, hai mắt sắc như dao cạo đang nhìn Trần Thiên Minh.
"Dì à, dì đừng cản đường tôi." Trần Thiên Minh xấu hổ nói,
Người ta vốn lớn tuổi hơn mình, đáng ra phải nên kính già yêu trẻ, nhưng, mình lách bên trái, bà dì đó cũng lệch sang trái, mình lách sang phải, bà ta cũng dịch sang phải, mình đứng yên thì bà ta cũng đứng yên.
"Cậu tới đây làm gì? Đường này cậu không đi được?" Bà dì trợn mắt lườm
Trần Thiên Minh, nói.
Bà ta mới sáng sớm đã thấy Trần Thiên Minh lén la lén lút đi về phía này, vừa đi vừa nhìn đông ngó tây, điều này khiến cho bà ta không khỏi đề cao cảnh giác. Ai bảo mình là quản lý của tầng nhà ký túc xá nữ chứ, ngàn vạn lần không thể để sắc lang tới khi phụ nữ sinh của mình.
"Dì à, sao dì lại nói vậy? Sao đường này tôi không được phép đi?" Trần
Thiên Minh vẻ mặt tức giận nói,
Mình có trêu trọc gì bà ta đâu, sao bà dì này lại giống như uống phải thuốc vậy.
"Cậu biết đây là đường gì không?" Bà dì hỏi Trần Thiên Minh
"Tôi biết, đây là cầu thang." Trần Thiên Minh có chút lo lắng,
Chẳng lẽ bà dì phía trước này thần kinh có vấn đề, không phải là bà ta thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547773/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.