Lương Thi Mạn kéo quần lót của Trần Thiên Minh xuống, Tiểu Trữ nhìn thấy thằng em của Trần Thiên Minh, vội vàng nhắm mắt lại, đỏ mắt không dám nhìn nó nữa.
Lương Thi Mạn nhìn vào thằng em của Trần Thiên Minh, phát hiện nó tuy không cương cứng, nhưng trông vẫn khá to và dài. Kỳ thực Lương Thi Mạn làm như vậy là bởi vì cô nàng nhớ tới ba tiếng mà mình cùng Trần Thiên Minh ở ngoại ô ngày trước.
Lúc đó Trần Thiên Minh vốn bị Thái Đông Phong hạ Nhuyễn cốt đoạt hồn tán, vốn là không thể sống nổi, nhưng mình kích thích thằng em của hắn, sau ba tiếng thì Trần Thiên Minh không có chuyện gì. Có điều là khiến cho cô em của mình cả tháng không được thoải mái, cho nên, cô nàng hiện tại muốn dùng phương pháp cũ để cứu Trần Thiên Minh.
"Tiểu Trữ, dùng tay làm cho cái thứ ở phía dưới của Thiên Minh cửng lên đi." Lương Thi Mạn đỏ mặt nói với Tiểu Trữ.
"Làm cho cái thứ này... cửng lên..."
Tiểu Trữ vừa nghe thấy Lương Thi Mạn nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ hơn. Hiện tại ngay cả nhìn vào cái chỗ đó của Trần Thiên Minh còn không dám, mà Lương Thi Mạn còn bắt mình dùng tay làm cho nó cương lên, như thế, như thế không phải là khiến mình xấu hổ chết đi được ư? Tiểu Trữ càng nghĩ càng xấu hổ.
Lương Thi Mạn thấy Tiểu Trữ không dám làm, biết rằng cô ta xấu hổ, hiện
tại cứu người là quan trọng nhất, cô nàng cũng không nhiều lời với Tiểu Trữ nữa. Vì thế, cô nàng tự bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547766/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.