Trần Thiên Minh tức giận bừng bừng nhìn mỹ nữ 90 điểm kia, làm sao mà nữ cảnh sát này ăn nói khó nghe như vậy chứ, mình không phải đã nói với nàng ta rồi sao? Nàng ta sao vẫn còn cứ nói móc như vậy chứ? Chẳng qua, người ta cũng là cảnh sát, còn mình chỉ là một tiểu thị dân, chỉ có thể khai chi tiết cho nàng mà thôi. Vì thế, Trần Thiên Minh đem chuyện tối qua ra nói lại một lần.
Nếu như cảnh sát không đến, Trần Thiên Minh cũng không biết nói thế nào, nhưng mà giờ cảnh sát đã tới, Trần Thiên Minh cũng không sợ gì cả, dù sao thì giờ mình cũng không sợ Thái Đông Phong, hắn có bản lĩnh thì tự mình giải quyết đi, hơn nữa giờ có chung hướng lượng đứng sau, cho nên Trần Thiên Minh lại càng không sợ.
"Anh là nói Thái Đông Phong bắt cóc bạn gái anh, lại còn đả thương một người bạn của anh?" Mỹ nữ 90 điểm cau mày nói.
"Đúng, bạn của tôi giờ còn đang ở phòng bệnh bên cạnh, nghe nói là còn chưa tỉnh lại." Trần Thiên Minh gật đầu nói.
"Anh thật sự là không nhìn rõ mặt hai người nổ súng bắn anh sao?" Mỹ nữ 90 điểm tiếp tục hỏi.
"Không, bọn họ đều đeo mặt nạ, mà ở bên tôi giờ là bạn gái tôi, cô có thể hỏi lại cô ấy." Trần Thiên Minh chỉ chỉ vào Tiểu Trữ đang mặc áo của mình ở bên cạnh nói.
Mỹ nữ 90 lại bắt đầu quay sang hỏi Tiểu Trữ, Tiểu Trữ cũng đem tình huống ngày hôm qua ra nói lại. Mỹ nữ 90 suy nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547749/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.