Chương trước
Chương sau
Trương Lệ Linh nghe thấy tiếng cửa mở, nàng vội vàng nhảy dựng lên, mà Trần Thiên Minh cũng vội quay đầu lại, vì có thể đi vào mà mở cửa, cũng chỉ có Yến có chìa khóa mà thôi.
Quả nhiên, Yến mang theo hai túi thức ăn đi vào, nàng phát hiện ra Trương Lệ Linh mặt đỏ hồng có vẻ xấu hổ đứng đó, mà Trần Thiên Minh cũng đang ngượng ngùng nhìn mình, nàng lập tức biết ngay chuyện gì vừa sảy ra. Nhưng mà Yến vốn khoan dung và hào phóng nên không nói gì, chỉ cười cười với Trương Lệ Linh, "Lệ Linh, đến rồi à?"
"Vâng, chị Yến, chị đúng là càng ngày càng xinh đẹp." Trương Lệ Linh thấy Yến tới, nàng vội vàng đi đến cùng Yến nói chuyện.
Yến cẩn thận đánh giá Trương Lệ Linh một chút, với kinh nghiệm của người học y, nàng biết ngay Trương Lệ Linh đã không còn là xử nữ, vì thế nàng cười, nói với Trương Lệ Linh: "Lệ Linh, em cũng vậy mà, càng ngày càng đẹp, xem ra, cũng thường xuyện được tình yêu an ủi nhỉ!" Nói xong, Yến lại liếc mặt nhìn Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh thấy Yến nhìn hắn, đánh giả vờ như không thấy, nhìn chăm chú vào TV. Hiện giờ, tốt nhất chính là giả ngu. Mà Trương Lệ Linh nghe thấy Yến nói vậy thì khuôn mặt đỏ bừng. "Chị Yến, chị mang gì trên tay thế?" Trương Lệ Linh nhìn túi thức ăn trong tay Yến, nàng muốn đổi đề tài. Chẳng lẽ tối nay chị Yến muốn nấu cơm ở đây?
"Ồ, chị thấy hôm nay Thiên Minh được nghỉ, mà vừa may chiều nay chị không có ban, vì thế chị mua thức ăn về cho hắn." Yến xấu hổ nhìn Trần Thiên Minh, thời gian này nàng liên tục phải trực, cũng không có thời gian đến với Trần Thiên Minh. "Vậy, em đi đây, không cản trở hai người nữa." Trương Lệ Linh cố ý nói. Chị Yến tự mình vào bếp nấu cơm cho Trần Thiên Minh ăn, mình ở lại để làm gì chứ?
"Lệ Linh, em đi hả? Tất cả ở đây là người một nhà mà, em đừng khách sáo, lưu lại ăn cơm đi! Thiên Minh, em thấy đúng không?" Yến vừa nói vừa liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh vừa nghe Yến nói như vậy, hắn mừng như điên nên vội gật đầu, Yến đã tỏ thái độ như vậy, không phải là muốn nói đã đồng ý cho Trương Lệ Linh gia nhập sao, mình còn ý kiến làm gì nữa. Nghĩ đến sau này có thể 3P, Trần Thiên Minh hưng phấn vô cùng.
"Vậy, được rồi, cám ơn chị Yến." Trương Lệ Linh làm sao lại thật muốn đi chứ, nàng vừa rồi là cố ý làm bộ thôi. Hiện giờ nghe thấy Yến nói mình ở lại ăn cơm, trong lòng nàng vô cùng cao hứng. Bởi vì, trước kia nàng đã nhìn ra được địa vị của Yến trong lòng Trần Thiên Minh, còn về phấn quan hệ của họ, giựa vào trực giác của nữ nhân, nàng đoán nhất định là Trần Thiên Minh mà Yến có cái gì đó.
"Hai người cứ ngồi xem TV đi, chị đi nấu cơm." Yến vừa nói xong, nàng liền cười cười, mang theo thức ăn đi vào trong bếp. Trần Thiên Minh thấy thế, hắn cũng vội theo Yến vào trong bếp, sau đó cười hì hì nói với Yến: "Chị, muốn em giúp cái gì không?"
"Em hay là ra cùng Lệ Linh đi!" Yến trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh, giọng nàng nghe có vẻ như vừa uống dấm.
"Lệ Linh em cũng muốn, mà chị em cũng muốn." Trần Thiên Minh vừa nói vừa ôm Yến từ phía sau, ôn nhu nói. Thân thể mềm mại ngọt ngào của Yến hắn ôm mãi không biết chán.
"Thiên Minh, chị trước kia đã nói rồi, em có bao nhiêu nữ nhân chị đều không quan tâm, chị chỉ quan tâm đến em có chị trong lòng không thôi, vì thế, chị không trách em." Yến đỏ mặt, cúi đầu nói.
"Vẫn là chị tốt nhất, em đúng là vô cùng vô cùng thích chị!" Trần Thiên Minh hôn lên khuôn mặt thơm mát của Yến, cao hứng nói.
"Đi chết đi, em thế nào? Chị còn không biết sao? Đúng là tham cả mới lẫn cũ." Yến quay đầu lại, trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh, kỳ thật, Yến nghe thấy Trần Thiên Minh nói như vậy, trong lòng nàng cũng rất cao hứng.
"Chị, chị nói thế oan uổng cho em quá! Em vẫn là vô cùng thích chị mà."
Trần Thiên Minh nói vừa giơ đôi tay heo lên, mò mẫm bầu ngực của Yến.
"Em buông tay ra, không nên như vậy, Lệ Linh vẫn còn ở ngòai kìa?" Yến ngượng ngùng vỗ vỗ tay Trần Thiên Minh, mặc dù nàng biết Trần Thiên Minh và Trương Lệ Linh đã có quan hệ, nhưng mà thân thiết trong bếp như thế này, nàng vẫn thấy không quen, cũng lại sợ Trương Lệ Linh nhìn thấy.
"Em không sợ, em vẫn muốn thân thiết với chị," Trần Thiên Minh vẫn cố gắng bóp bóp, lại càng hưng phấn nói. Hôm nay Yến mặc váy dài, vải lại còn rất mỏng, cho nên, hắn có thể cảm nhận chân thật bờ mông của Yến, vì thế hắn lấy "gậy" của mình, chọc chọc cái mông nàng.
"Ư," Yến cũng cảm nhận được sự cứng rắn của hắn, tên này đúng là hại người mà, chẳng như bóp bóp nàng phía trên, hơn nữa còn chọc chọc nàng phía dưới, khiến nàng vốn đang định đi vo gạo, thế mà giờ cũng không làm được.
Nghe thấy thanh âm của Yến, Trần Thiên Minh lại càng thêm hăng hái, hắn bóp càng thêm mạnh, hơn nữa tốc độ chọc lại càng lúc càng nhanh, nếu có thể tiến vào trong Yến từ phía sau mà nói, vậy thật là tuyệt. Trần Thiên Minh dâm đãng nghĩ.
"Thiên Minh, đừng…đừng như vậy, chị còn phải nấu cơm! Đừng để Lệ Linh bên ngoài kia cười chúng ta mà. Em nhanh ra ngoài đi." Yến khẽ cắn môi, dùng sức đẩy Trần Thiên Minh ra, vẻ mặt như quả hồng chín nói.
"Ồ," Trần Thiên Minh không muốn rời chút nào, nhưng mà hắn đánh bất đắc dĩ đè ép phía dưới xuống, sau đó ra khỏi phòng bếp. Hắn đi đến, rồi ngồi xuống bên cạnh Trương Lệ Linh, biết rõ rồi nhưng vẫn hỏi Trương Lệ Linh: "Lệ Linh, em đang xem TV sao?"
"Anh không dùng mắt nhìn sao? Có phải là vừa thân thiết với chị Yến trong bếp xong không?" Trương Lệ Linh trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh, tức giận nói.
"Em sao lại nói anh như vậy hả, anh chỉ vào bếp giúp Yến thôi mà, giúp xong rồi, thế nên anh ra thân thiết với em nè!" Trần Thiên Minh vừa nói vừa ôm lấy Trương Lệ Linh. Lúc mà phụ nữ ghen, ngươi phải đối xử với nàng càng thêm ôn nhu, càng thêm quan tâm, mà nói cũng phải càng thêm dễ nghe.
"Anh đừng như vậy, lát nữa chị Yến ra nhìn thấy thì không tốt." Trương Lệ Linh vừa nói vừa nhẹ nhàng đẩu trần thiên mình ra, đỏ bừng mặt nói.
Trần Thiên Minh vừa nghe thấy Trương Lệ Linh nói vậy, hắn cảm thấy như mình đã nghe câu này ở đâu rồi thì phải, vì thế hắn nhẹ nhàng cười, nói:
"Lệ Linh, em đừng sợ, Yến ở trong bếp như thế làm sao ran gay chứ? Hơn nữa, chúng ta cũng có làm chuyện gì đâu, chúng ta chỉ ngồi trên ghế salon xem TV thôi mà." Trần Thiên Minh vừa nói xong, liền kéo luôn Trương Lệ Linh ngồi lên đùi mình, giống như vừa rồi.
"Nếu như lát nữa chị Yến đi ra, chị ấy còn nhìn thấy nữa, vậy em sẽ tuyệt đối không tha cho anh." Trương Lệ Linh tuy khuôn mặt đỏ hồng, nhưng vẫn trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh, sau đó thì để tùy cho hắn ôm.
Trần Thiên Minh một bên thì sờ mó ngực Trương Lệ Linh, một bên nhìn TV, đáng tiếc hiện giờ TV không phải đang chiếu "phim heo", nếu không thì có thể giúp hắn điều chỉnh tâm lý, nâng cao đấu khí một chút.
"Anh…anh không được sờ nữa, đừng làm ảnh hưởng đến em xem TV." Trương Lệ Linh nhỏ giọng nói với Trần Thiên Minh, Trần Thiên Minh cứ sờ ngực nàng như vậy, nàng làm sao có tâm trí mà xem TV nữa.
"Hehe, em xem thì cứ xem, anh sờ cứ sờ, mọi người ai làm việc người đó mà." Trần Thiên Minh cười cười gian, nếy như Trương Lệ Linh không cho hắn vuốt ve, vậy thì hắn đã không thèm nói thế, nếu không thì hắn không phải là rất mất mặt sao? Nghĩ đến đó, Trần Thiên Minh lại tiếp tục sờ mó, cứ một lúc thì bóp, lúc lại vuốt, nói chung là động tác gì hắn cũng làm.
Trương Lệ Linh thấy Trần Thiên Minh không nghe nàng, vì thế không thể ngăn được đành phải xem TV. Nhưng mà nàng làm sao mà xem được, bởi vì Trần Thiên Minh cứ sờ làm nàng rất khó chịu, cảm giác ngứa ngứa cứ truyền tới từ ngực, sau đó truyền khắp toàn thân.
Trần Thiên Minh sờ mó một hồi, cảm thấy nếu chỉ mãi thế này thì không có tính phát triển, vì thế, tay trái hắn dần hạ xuống, chui vào trong áo T-shirt của Trương Lệ Linh, chạm đến nịt ngực của nàng.
"Không…không nên như vậy…" Trương Lệ Linh đè tay Trần Thiên Minh lại, mới rồi tay Trần Thiên Minh sờ ngực nàng từ bên ngòai, nàng đã cảm thấy làm vậy ở phòng khách là không hay rồi, nhưng mà giờ, Trần Thiên Minh lại càng quá đà hơn, tay hắn đã chui hẳn vào trong áo, chuyện này sao được?
Trần Thiên Minh thấy tay vừa chạm vào nịt ngực của Trương Lệ Linh thì đã bị nàng ấn xuống, vì thế, tay phải của hắn trèo ra sau lưng nàng, gạt cái nút của nịt ngực, chỉ trong chốc lát, nút thắt đã được "bẻ khóa".
"A…" Trương Lệ Linh nhỏ giọng la lên, nịt ngực của nàng đã bị mở, tiếp theo Trần Thiên Minh sẽ làm gì, không cần nghĩ nàng cũng biết, vì thế, nàng mới thấy cực kỳ hoảng sợ.
Thừa lúc Trương Lệ Linh đang kinh hoảng, tay trái của Trần Thiên Minh đã chui vào trong nịt ngực, bóp bóp bầu vú cao vút của nàng, cảm giác mềm mại chân thật này khiến hắn hưng phấn vô cùng, liên tục nuốt nước miếng, sau đó lại bóp tiếp. Cùng Trương Lệ Linh làm chuyện như vậy trong phòng khách, Yến lại đang làm thức ăn trong bếp, như vậy đúng là kích thích vô cùng. Nghĩ đến đó, tay phải Trần Thiên Minh cũng bắt đầu gia nhập đội ngũ "bóp thỏ".
"Mau buông ra đi…a…Thiên Minh…" Đôi thỏ ngọc của mình bị Trần Thiên Minh tóm được, Trương Lệ Linh vừa xấu hổ vừa vội, nếu như bây giờ Yến mà ra, vậy thì nàng làm sao dám gặp người đây? Nhưng mà Trần Thiên Minh cứ lúc
thì mạnh, lúc lại nhẹ, khiến nàng lúc đầu còn kháng cự nhưng lát sau đã thấy vô lực rồi, đành phải âm thầm hưởng thụ sự xoa bóp của Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh một mặt thì dùng "gậy phép" chọc mông nàng, một mặt thì hai tay đi "bóp thỏ", nhưng mắt thì lại nhìn TV, thỉnh thoảng thì nhắm lại hưởng thụ, cảnh đẹp như vậy, thật hoài nghi là chỉ có ở trên trời thôi! Đặc biệt là Trương Lệ Linh cũng chậm rãi lắc mông, khiến mông nàng ma sát với "gậy phép" của hắn, càng khiến hắn hưng phấn muốn điên mất.
"Lệ Linh, anh bây giờ rất sướng…" Trần Thiên Minh ở bên cạnh Trương Lệ Linh thầm nói. Hiện giờ, hai ngón tay hắn đang nhéo nhẹ hạt anh đào của nàng, rồi lại ôn nhu xoa xoa.
"Ư…" Trương Lệ Linh thấp giọng rên rỉ, mặc dù thanh âm của TV tương đối lớn, nhưng mà tiếng rên của nàng vẫn truyền vào tai Trần Thiên Minh. Bời vì, Trần Thiên Minh xoa xao hạt anh đào của nàng khiến nàng còn thấy sướng hơn là vừa rồi hắn bóp cả, cái loại cảm giác ngứa ngứa này, lại xen thêm cả tê dại, có lúc như điện giật, khiến nàng không muốn động đậy chút nào.
Dù sao Trần Thiên Minh không quan tâm, Trương Lệ Linh càng rên to càng tốt, nhỏ giọng cũng được, trong lòng hắn lúc này đang tính, muốn làm một số chuyện nam nữ vận động với Trương Lệ Linh trong phòng khách, cố gắng làm cho trong lòng nàng không còn gò bó, có thể tiếp nhận Yến.
Bên kia thì không có vấn đề gì, dù sao vừa rồi ở trong bếp Yến cũng đã nói, chỉ cần Trần Thiên Minh yêu nàng, đối tốt với nàng, hắn có bao nhiêu nữ nhân nàng cũng không quản, hơn nữa, Yến trước kia cũng đã cùng ngủ chung với Mỹ Cầm, đã chơi trò 3P rồi, vì thế, ở phương diện này Yến rất dễ dàng tiếp nhận.
Nghĩ đến chính mình rất nhanh là có thể lại chơi 3P, Trần Thiên Minh cực kỳ hưng phấn, bởi vì Lưu Mỹ Cầm đang mang nặng, hắn đã lâu rồi không chơi cái trò thú vị đó
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.