Phong Hải Nhai thấy Lâm Quốc chuẩn bị động thủ với mình, hắn vội la lên:
"Đừng…đừng, tôi sẽ nói hết mọi chuyện tôi biết cho mấy người, các người đừng có giết tôi." Phong Hải Nhai hiện giờ vô cùng sợ hãi, hắn vừa rồi mạnh miệng thật nhưng khi nghe thấy có người đã khai, mình trong mắt đám người này đã không còn giá trị, sắp giết hắn, vì thế hắn vội vàng muốn khai.
Vẻ mặt Lâm Quốc ra vẻ không cần, "Haha, Phong Hải Nhai, lão đại bọn tao không phải đã nói có người khai rồi sao, mày đã không còn giá trị lợi dụng rồi, mà vừa rồi miệng mày không phải rất cứng sao? Ta trước tiên cứ đánh gãy hết răng của mày đã." Lâm Quốc hung tợn nói, hiện giờ phòng tuyến tâm lý của Phong Hải Nhai đã bị bọn họ đánh tan, Lâm Quốc ngược lại giờ không có chút vội vàng nào, hắn đang chậm rãi chơi đùa với Phong Hải Nhai.
"A Quốc, cũng không thể nói như vậy, có thể là thằng bên kia vừa rồi khai chưa đủ, cứ để Phong Hải Nhai nói một lần, nếu như giống nhau, vậy thì thằng Phong Hải Nhai này chú cứ việc ra tay." Trần Thiên Minh đột nhiên cười nói với Lâm Quốc.
"Đúng, đúng vậy, vị lão đại này nói quá đúng, tôi vẫn đi theo Thái Đông Phong, biết rất nhiều chuyện của hắn, tôi nhất định có thể kể nhiều hơn về Thái Đông Phong." Phong Hải Nhai nghe thấy Trần Thiên Minh nói thế, dường như hắn thấy được đường sống, vội vàng nói, chuẩn bị nói hết những gì về chuyện của Thái Đông Phong, kể cả Thái Đông Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547725/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.