"Bạn, bạn…" Tiểu Hồng bị Hoàng Lăng làm cho giận đến mức nói không ra
lời, nàng quay lại nói với Trần Thiên Minh:
"Em quay về ký túc xá đây!"
Nói xong Tiểu Hồng trừng mắt nhìn Hoàng Lăng, quay đầu bước ra bên ngoài.
Hoàng Lăng nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Tiểu Hồng, trong lòng rất cao hứng, điều nàng muốn chính là như vậy, Tiểu Hồng càng giận nàng càng cao hứng.
"Hoàng Lăng, em muốn nói gì thì nhanh lên, thầy còn muốn đi ăn cơm!"
Trần Thiên Minh nhìn dáng vẻ làm như vô sự của Hoàng Lăng, đoán chắc Hoàng Lăng tìm mình cũng không có chuyện gì.
Hoàng Lăng đảo con ngươi một vòng, nghĩ xem nên nói gì với Trần Thiên Minh:
"Em có một chút không hiểu, muốn tìm thầy hỏi một chút. Nếu thầy chưa ăn thì em mời thầy ăn cơm luôn."
Nói xong Hoàng Lăng lấy di động ra gọi cơm.
Lúc sau Hoàng Lăng tắt di động cao hứng nói: "Thầy ơi, mười phút nữa là có người đưa cơm tới."
Nói xong Hoàng Lăng đóng cửa ngoài, sau đó kéo ghế dựa của Lý Hân Di lại cạnh bàn của Trần Thiên Minh.
"Này, Hoàng Lăng em ngồi đối diện được rồi, không cần ngồi gần thầy dữ
vậy" Trần Thiên Minh nhíu mày,
Hiện tại ghế dựa của Hoàng Lăng và ghế dựa của mình đã đụng nhau. Một mùi thơm ngát bay vào mũi Trần Thiên Minh, hắn biết đây là mùi thơm từ cơ thể của Hoàng Lăng.
"Không cần, em ngồi xa vậy sao có thể nghe thầy nói? Thầy không muốn em
nghe thầy nói chuyện sao?" Hoàng Lăng lắc đầu, nói.
Hiện tại chỉ có hai người, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547716/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.