Trần Thiên Minh thấy Tiểu Trữ ăn điểm tâm xong, hắn bắt đầu giúp nàng đắp thuốc. Hiện tại hắn phát hiện chân nàng đã bớt sưng hơn ngày hôm qua rất nhiều, đây chính là tác dụng chữa thương của chân khí. Nghĩ tới đây Trần Thiên Minh tiếp tục dùng chân khí giúp Tiểu Trữ chữa thương.
"Được rồi, giờ em cảm thấy thế nào?"
Trần Thiên Minh quan tâm hỏi nàng, lại vừa dùng chân khí nhẹ nhàng xoa bóp, Tiểu Trữ hẳn là cảm thấy tốt hơn.
"Uhm, cảm giác rất thoải mái," Tiểu Trữ gật đầu, nói.
"Chân của em như vậy, xem ra nên xin nghỉ làm đi." Trần Thiên Minh nói.
"Em không muốn làm ở công ty Thái Đông Phong nữa, hiện tại lại vừa đúng
lúc. Anh giúp em lấy điện thoại trên bàn được không?" Tiểu Trữ hỏi.
Trần Thiên Minh nghe Tiểu Trữ nói như vậy, vội vàng đi tới bên bàn đem điện thoại đưa cho nàng.
"Alo, Thái học huynh phải không? Em là Tiểu Trữ đây." Tiểu Trữ nói.
"À, Tiểu Trữ hả, anh trong khoảng thời gian này tương đối bận, không có thời gian gặp em, bữa trưa hôm nay anh mời, được không?"
Thái Đông Phong vừa nghe Tiểu Trữ gọi, vội vàng nói.
"Không được rồi, Thái học huynh, nhà của em có chút việc em muốn trở về, nên có thể sẽ không đi thực tập được." Tiểu Trữ cố ý nói.
"Nhà em có chuyện sao? Có cần anh giúp gì không?"Thái Đông Phong lấy lòng.
"Không cần đâu, cũng chẳn có việc gì quan trọng cả." Tiểu Trữ nói.
"Vậy chờ khi xử lý xong chuyện trong nhà, trở lại công ty nhé, cửa công ty anh lúc nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547712/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.