"Thiên Minh, anh không được nói thầy Ngô như thế"
Lý Hân Di trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh rồi nàng bối rối nói với Ngô Thanh:
"Thầy Ngô, tôi không cố ý. Tôi muốn ném cuốn sách cho Trần Thiên Minh, không ngờ anh lại đứng lên nên trúng người anh. Mắt anh có sao không? Đau không?" Lý Hân Di vội giải thích với Ngô Thanh.
"Không, không việc gì. Sức khỏe anh rất tốt nên không sao"
Ngô Thanh nghe Lý Hân Di nói nàng ném cuốn sách đó nên hắn không dám trách nàng. Hắn còn muốn thể hiện bản lĩnh anh dũng của mình. Hắn cố ý lắc đầu rồi bỏ tay ra, mở mắt nhìn Lý Hân Di.
Mắt trái Ngô Thanh đã tím đen, trông giống như mắt mèo vậy. Có vẻ như
Ngô Thanh đang cố gắng tỏ ra kiên cường vì tròng mắt hắn bị đập thành như vậy mà vẫn nói không việc gì.
"Mắt anh thật không việc gì à?" Lý Hân Di thấy hai mắt của Ngô Thanh tím bầm như thế nên nàng cảm thấy lo lắng.
"Không việc gì, không sao đâu" Ngô Thanh làm ra vẻ tiêu sái, hắn lắc lắc đầu mỉm cười.
Hắn thấy Lý Hân Di quan tâm đến hắn như thế, vốn hắn đang cố chịu đau liền cảm thấy cơn đau tan biến hết. Bây giờ Lý Hân Di có dùng mười quyển sách đập hắn thì hắn cũng không thấy đau đớn gì cả.
"Không sao là tốt rồi. Thiên Minh đã đến giờ chúng ta đi xem nghệ thuật
sắp đặt rồi" Lý Hân Di đột nhiên nói với Trần Thiên Minh.
"Chúng ta đi xem nghệ thuật sắp đặt? Trần Thiên Minh ngơ ngác. Bây giờ sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547686/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.