Trần Thiên Minh cũng không biết mình đã xem bao lâu, hắn vừa xem vừa hoa chân múa tay. Trong sách nói về phương pháp đặc thù dùng khí công chữa thương, nói rất chi tiết, nhưng nét chữ trong chú giải lại khác, chắc có người nào đó đã thêm vào. Chú giải là của lớp tiền bối sau này để lại cho hậu bối. Có chú giải, Trần Thiên Minh thấy dễ hiểu hơn rất nhiều, hơn nữa chính mình cũng ngộ ra rất nhiều. Nguyên lý chữa thương cùng bảo hộ bản thân cũng giống nhau, căn cứ vào huyệt đạo, dùng chân khí trợ giúp thân thể, như vậy đối với việc luyện công của Trần Thiên Minh về sau có lợi ích rất lớn.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn lổ nhỏ cạnh cửa, đã thấy có một phần thức ăn mới, chắc bây giờ là giờ ăn trưa. Trần Thiên Minh vỗ bụng mình, đã thấy đói, vì thế hắn lấy phần ăn kia tiếp tục chén. Hiện tại tâm tư hắn đều nghĩ về chuyện chữa thương, nên không chú ý đồ ăn ngon hay không, có thịt không?
Ăn xong, Trần Thiên Minh lại cầm lấy cuốn sách dạy chữa thương lên xem tiếp. Hiện tại, hắn vừa vận khí vừa bắt chước trong sách để chương cho người khác, dùng chân khí đưa vào các huyệt vị, trên lòng bàn tay hắn đã có dòng khí lưu động, hắn vung tay lên đã có kình phong. Trần Thiên Minh vỗ vài chưởng vào tường, " binh binh" vài tiếng. Tuy hắn không dùng nhiều chân khí, nhưng vách đá cũng nổ lớn. Xem ra võ công mình lại tiến bộ. Trần Thiên Minh trong lòng mừng thầm, trong này bế quan cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547652/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.