Đang lúc Trần Thiên Minh nhìn chằm chằm vào ngực Ngả Tiểu Ny, hắn lập tức ngây ngốc, bởi vì lúc này, trên ngực Ngả Tiểu Ny dĩ nhiên lại có một con nhện, một con nhện màu đỏ rất lớn.
"Anh, anh lưu manh!" Ngả Tiểu Ny thấy Trần Thiên Minh cứ nhìn chằm chằm vào ngực mình, nàng vừa xấu hổ vừa tức giận, mắng lớn.
"Anh không phải là lưu manh, là chỗ này của em…" Trần Thiên Minh không biết phải nói thế nào với Ngả Tiểu Ny, chẳng lẽ nói là ngực của nàng, hay là nói ngực bên phải chắc?
"Anh, anh còn nói nữa." ngã Tiểu Ny khuôn mặt đã đỏ bừng lên, nàng không nghĩ đến Trần Thiên Minh đã nhìn bên ngoài, hiện giờ lại còn đòi chỉ cả bên trong.
"Không phải, là chỗ đó của em có con nhện." Trần Thiên Minh rất bất đắc dĩ, dù sao hắn cũng khó mà biếu đạt ra được, nếu thẳng thắn chỉ vào bộ ngực của Ngả Tiểu Ny thì quên đi.
"Gì? Con nhện, Anh gạt người, không ngờ được anh lại là một tên lừa đảo." Ngả Tiểu Ny vừa nghe thấy Trần Thiên Minh nói vậy, nàng không tin. Còn tưởng rằng Trần Thiên Minh đang lừagạt nàng.
"Thật mà, em không tin thì nhìn thử đi." Trần Thiên Minh có chút sốt ruột, loại nhện màu đỏ này trên lý luận thì chắc chắn có độc, Ngả Tiểu Ny sao lại không nghe mình chứ? Mình ở huyện J chính là thanh niên "3 tốt" đó.
Ngả Tiểu Ny nửa tin nửa ngờ nhìn xuống bộ ngực của mình, nàng chỉ thấy quả nhiên có một con nhện đang bò ở trên ngực bên phải của nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547639/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.