"Là em?!" Trần Thiên Minh ngây ngốc nhìn cô giáo Hà ở trước mặt, bởi vì, người mà Lý Hân Di muốn tìm lại chính là Hà Đào, chính là Hà Đào mà hắn đã làm thương tổn và mãi mãi không thể quên. Lúc này, hắn chỉ cảm thấy cao hứng đến mức muốn bay cả lên trời, không biết phải diễn tả ra làm sao nữa.
"Là anh?" Vốn Hà Đào còn tưởng là giáo viên nào muốn tìm nàng, vì thế nàng đứng dậy, không ngờ lại thấy trước mặt chính là Trần Thiên Minh. Nàng vì không muốn phiền muộn, vì thế muốn rời xa Trần Thiên Minh, cùng cha đi lên thành phố, rồi vào làm ở trường 9 này. Vốn tưởng mình đã quên đi Trần Thiên Minh, nhưng khi thấy Trần Thiên Minh xuất hiện ngay trước mặt mình, những ký ức ngày xưa lại ùa về, đặc biệt là buổi tối hôm đó nàng và Trần Thiên Minh tiếp xúc thân mật, lúc này đã tràn đầy trong đầu nàng, khiến nàng không khỏi vừa tức giận vừa xấu hổ.
"Đúng, là anh, em cũng làm ở đây à!" Trần Thiên Minh chưa kịp phản ứng lại, hắn còn đang mừng như điên, ý nghĩ vui sướng đang bay bổng không biết ở đâu nữa.
"Trần Thiên Minh, anh tới nơi này tìm tôi làm gì? Tôi, không phải đã nói rõ rồi sao?" Hà Đào vì muốn che dấu tâm tư đang rối bời, nàng vội tức giận lớn tiếng mắng Trần Thiên Minh.
"Anh, anh là tìm em…" Trần Thiên Minh đang muốn nói là vì Lý Hân Di muốn tìm ha đào, nhưng hắn đã bị Hà Đào cắt ngang ngay.
"Anh đi ra ngay cho tôi." Hà Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547620/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.