"Tao đương nhiên thích Tiểu Trữ,cô gái như Tiểu Trữ, thằng đàn ông nào mà không thích vậy hắn không phải đàn ông rồi. Trên xe của tao cũng có người đẹp? Muốn thượng không? Nếu muốn, lát nữa tao cho mày nếm thử." Thái Đông Phong cười lớn với Trần Thiên Minh. "Trần Thiên Minh, cái này chính là bữa cơm cuối cùng của mày đó!"
"Rốt cuộc mày muốn làm gì? " Trần Thiên Minh cực kỳ hoảng sợ, bây giờ hắn đã biết. Diệp Đại Vỹ là người khoác da sói, còn Thái Đông Phong lại là sói đội lốt người, Diệp Đại Vỹ xấu xa so với Thái Đông Phong mà nói, vẫn còn kém rất xa.
"Tao muốn làm gì? Đương nhiên là muốn mày sống không bằng chết, mày yên tâm, tao sẽ không cho mày chết dễ như vậy đâu." Thái Đông Phong từ từ bước tới gần Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh vội vàng vận khí, muốn dùng Hương Ba Công ngăn cản Thái Đông Phong tiến tới, hắn biết Thái Đông Phong võ công không thấp, hơn nữa bây giờ hắn còn lại đánh lén mình, mình lại càng có thể không phải đối thủ của hắn. nhưng lúc hắn vận khí, phát hiện nơi vừa rồi bị Thái Đông Phong đánh trúng trên mạch mệnh môn vô cùng đau nhức, đau đến mức thấu tận tim gan, làm cho hắn vận công cũng không được trôi chảy.
"Trần Thiên Minh tao biết võ công mày cũng không kém, cho nên tao lựa chọn đánh lén mày, vốn muốn đánh với mày một lúc cho thật đã, nhưng tao nghĩ lại, hay là bỏ đi, vì kế hoạch của tao thành công, tao đánh một chưởng vào mạch mệnh môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547588/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.