Chương trước
Chương sau
Trần Thiên Minh xuống dưới sảnh của câu lạc bộ đêm để thanh toán tiền, sau đó hắn liền từ biệt Thái Đông Phong, rồi cùng Phạm Văn Đình đi đến phía xe của mình.
"Chị Đình, nhà chị ở Trụ Hàm, để tôi đưa chị về. Trần Thiên Minh nói rồi khẽ chuyển thân về phía Phạm Văn Đình.
"Được, cậu lái xe, còn tôi sẽ chỉ đường cho cậu lái. Phạm Văn Đình cười cười với Trần Thiên Minh, sau đó nhẹ nhàng nhấc chân, tiến vào trong xe.
Trần Thiên Minh thấy cặp đùi trắng bóc của Phạm Văn Đình, hắn hít mạnh một hơi, nếu không phải là đêm nay có Thái Đông Phong xuất hiện, hắn có thể đã được hưởng thụ cặp đùi này rồi, càng kỳ quái là, Phạm Văn Đình không phải cố gắng chơi than với Thái Đông Phong sao? Tại sao tại thời điểm mấu chốt nàng lại từ chối Thái Đông Phong? Chẳng lẽ, nàng muốn một chân đạp hai thuyền sao? Nghĩ vậy, Trần Thiên Minh lại cúi xuống nhìn cặp ** đầy đặn của Phạm Văn Đình, mới vừa rồi hắn còn dung cánh tay chạm vào nơi đó, cái loại cảm giác mềm mại đó, đích thực là rất sảng khoái.
Phạm Văn Đình bị Trần Thiên Minh nhìn như vậy, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, "Thiên Minh, cậu nhìn tôi gì vậy?" nói xong, Phạm Văn Đình dùng cánh tay nhỏ bé của mình vỗ vỗ vào đùi Trần Thiên Minh.
"Ôi," tuy nhiên khi Phạm Văn Đình chụp vào đùi của Trần Thiên Minh, nhưng hắn lại có cảm giác như là Phạm Văn Đình chụp vào "cái đó" của mình vậy, một loại cảm giác tê tê như điện giật truyền đến khắp toàn thân, bởi vậy, hắn không kìm được mà hưng phấn kêu một tiếng.
"Cậu kêu cái gì? Tôi không phải là đánh vào địa phương kia của cậu đó chứ." Phạm Văn Đình vừa nói vừa nhìn vào "chỗ đó", sau đó khuôn mặt của nàng lại đỏ bừng. Bởi vì, nơi đó của Trần Thiên Minh đã như cái lều rồi, nàng nhìn thấy cảnh này, cho dù là nàng có lớn mật thế nào, trong long cũng cảm thấy thẹn thùng.
"Chị Đình, chị đánh vào đùi tôi cũng đau mà," Trần Thiên Minh cố ý căn răng nói, hắn thấy Phạm Văn Đình nhìn được địa phương kia của mình đang không nghe lời, vội vàng lấy tay che đi, không để bị xấu mặt nữa.
"Hì hì, cậu nhỏ thì vẫn mãi là cậu nhỏ, dễ dàng xúc động như vậy," Phạm Văn Đình cũng chỉ đỏ mặt một lúc, hiện giờ mặt nàng đã trở lại bình thường, bắt đầu quay lại giễu cợt Trần Thiên Minh.
"Chị Đình, chị làm sao lại nói tôi? Cái này gọi là phản ứng bình thường, ai kêu chị xinh đẹp như vậy, khiến tôi sắc tâm đại khởi. Nếu như chị mà là một con heo mẹ (béo),tôi lúc đó còn không thèm nhìn đó, chứ đừng nói là có cảm giác mà xúc động." Trần Thiên Minh thấy Phạm Văn Đình cũng không thẹn thùng, vậy tại sao mình phải thẹn thùng? Chẳng qua, tay của hắn vẫn cố che chỗ đó, hắn muốn chố đó hạ xuống sau đó mới bỏ tay ra.
"Phải không? Tôi thật sự đẹp như vậy sao? Vậy cậu nói, tôi có nơi nào đẹp?" Phạm Văn Đình vừa nói vừa cố ý đưa bộ ngực đầy đặn của mình ra, khiến Trần Thiên Minh thiếu chút nữa chảy nước miếng.
"Đẹp, chỗ nào cũng đẹp!" Trần Thiên Minh nhìn bộ ngực cao vút của Phạm Văn Đình mà không chớp mắt, rồi lớn tiếng khen. ** lớn như vậy, quả đúng là số một, hơn nữa còn khiến nhũ câu (khe ngực) thật sâu lộ ra, nếu ai nói là không đẹp, người đó không phải là nữ nhân thì cũng là GAY.
"Phải không?" Phạm Văn Đình lại càng cố khoe thêm chút nữa, bộ ngực cũng lắc lắc một chút, khiến ánh mắt của Trần Thiên Minh cũng lắc lắc theo.
"Đúng vậy," Trần Thiên Minh lấy tay lau miệng, may mắn, không có nước miếng chảy ra. Ài, cặp ngực như vậy mà không cho mình sờ một cái, quả thực mà M nó không có thiên lý mà. Trong lòng Trần Thiên Minh âm thầm tiếc nuối.
"Thiên Minh, tôi đẹp hơn hay là Hà Đào đẹp hơn?" Phạm Văn Đình nói ra có chút chua chua, chẳng qua là Trần Thiên Minh làm sao mà nghe ra được, hắn hiện tại chỉ biết kích thước của Phạm Văn Đình không phải là 80 thì cũng là 40, tuyệt đối là một loại hình kinh người.
"Chị thật là đẹp, rất đẹp." Trần Thiên Minh cảm thấy bên dưới mình lại bắt đầu lớn lên. M nó, xem ra xe không cần chạy rồi, chỉ cần ngồi đó mà che cũng mệt rồi.
"Phải không? Cậu xem qua của hà đào rồi sao?" Phạm Văn Đình lại càng them ghen, hiện tại trông nàng có vẻ như đang u oán, vốn loại cảm giác này không nên xuất hiện trên người nàng.
"Xem rồi, không, không có." Trần Thiên Minh lúc này cũng đã thanh tỉnh hơn một chút, hắn biết là không thể nói thật trước mặt nữ nhân này được. "Tôi, tôi chưa có xem qua." Nói xong, hắn còn cố ý lắc đầu. Thật ra thì trong lòng Trần Thiên Minh vẫn canh cánh trong lòng về ** của hà đào, hắn chưa có hưởng thụ tốt nơi đó. Khi đó hà đào trúng xuân dược, mà hắn còn phải chiếu cố cả lưu mỹ cầm, cuối cùng khi nàng tỉnh dậy, hắn cũng không sờ được nữa. Thực sự là quá tiếc nuối.
"Vậy thì cậu làm sao mà biết được?" Phạm Văn Đình kỳ quái hỏi.
"Cảm giác thôi, chị Đình, giống như bây giờ vậy, tôi cũng chưa xem qua của chị, nhưng tôi có cảm giác là của chị đẹp hơn so với hà đào." Trần Thiên Minh dâm đãng cười với Phạm Văn Đình, Hắn nói xong, trong lòng lại nghĩ: Hà đào, em đừng trách anh, thật ra là anh chỉ nói đùa mà thôi. Nếu anh mà nói của em đẹp hơn, vậy chẳng phải là đả kích chị Đình sao, thương tổn tự tôn của người khác, vậy là không tốt. Dù sao hiện tại em cũng không nghe được.
Trần Thiên Minh hiện giờ, trong lòng dang mơ nghĩ đến lúc hà đào cùng Phạm Văn Đình cởi sạch quần áo đứng trước mặt hắn, để cho hắn tận tình hân thưởng và nhìn ngắm, rốt cuộc thì ** của ai mê người hơn.
"Thiên Minh, cậu thật xấu, ăn đậu hũ của người ta!" Phạm Văn Đình thẹn thùng trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh, ôn nhu nói.
"Tôi nào dám, tôi chỉ có tâm mà không có gan thôi." Trần Thiên Minh nói.
"Được rồi, đừng nói nữa, muộn rồi, tôi phải về nhà." Phạm Văn Đình đột nhiên ngồi thẳng dậy, nghiêm mặt nói với Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh thấy Phạm Văn Đình nói như vậy, cũng đành phải ngồi thẳng lại, lại xe theo lời Phạm Văn Đình chỉ.
"Đến rồi, dừng lại ở đây đi." Phạm Văn Đình chỉ vào phía trước một phòng bán thương phẩm, rồi nói với Trần Thiên Minh: "Thiên Minh, có muốn lên nhà tôi ngồi một chút không?" Phạm Văn Đình nhìn hắn rồi ném cho một cái mị nhãn.
"Chồng của chị ở nhà sao? Trần Thiên Minh cẩn thận nhẹ giọng hỏi. Đây là một vấn đề rất mấu chốt.
"Ở nhà!" Phạm Văn Đình vừa cười vừa nói. Nàng vừa nói xong, liền nhìn xem sắc mặt của Trần Thiên Minh.
"Thôi, thôi để lần sau đi." Trần Thiên Minh liều mạng lắc đầu, Phạm Văn Đình đang kể chuyện cười quốc tế sao, chống nàng đang ở nhà vậy mà lại gọi hắn vào ngồi, đây không phải là lấy mạng người khác sao? Cho nên, có đánh chết hắn cũng không vào.
"Vậy quên đi, không đi thì thôi, cậu xem phía dưới của mình đi, bây giờ biến thành cái gì rồi? Ào, vốn chồng tôi hôm nay không có nhà, nghĩ là muốn mời cậu vào ngồi, sau đó nghĩ xem có gì hay để chơi không, ài, thế mà cậu không đi, vậy thôi quên đi!" Phạm Văn Đình vừa nói vừa thở dài, dáng vẻ như là có chuyện bất đắc dĩ vậy.
"Cái gì? Chồng của chị không ở nhà?" Trần Thiên Minh vừa nghe vậy, hưng phấn muốn nhảy lên, phía dưới vốn đã cao, hiện giờ lại càng cao hơn. Hắn ngẩng đầu lên nhìn bộ ngực của Phạm Văn Đình, xem ra, đêm nay chắc chắn là có mỹ sắc cho mình thưởng thức rồi. Nghĩ vậy, trong lòng Trần Thiên Minh mừng như điên.
"Nhưng mà, cậu vừa mới nói là không vào mà, ài, thôi, không vào thì không vào vậy. Phạm Văn Đình nói xong, nàng đẩy cửa xe, muốn đi xuống.
"Chị không phải vừa rồi mới nói chồng chị ở nhà sao? Thế cho nên tôi mới nói vậy, hiện giờ chồng chị không ở nhà, đương nhiên là tôi sẽ nhận trách nhiệm bảo hộ chi rồi, tôi quyết định, đêm nay nhất định bảo vệ chị nửa bước cũng không rời, chị không biết đâu, hiện tại sắc lang rất nhiều đó." Trần Thiên Minh đang nói đột nhiên giọng càng lúc càng nhỏ, cứ như là chuyện thật sự như vậy.
"Đúng vậy, hiện tại sắc lang rất nhiều, trước mặt tôi cũng có một nè." Phạm Văn Đình cười nói.
"Đúng vậy, rất nhiều. Cái gì? Chị Đình, chị nói tôi là sắc lang sao? Nếu tôi mà là sắc lang, vậy thì đã sớm làm gì chị rồi." Trần Thiên Minh lại nhìn bộ ngực đầy đặn của Phạm Văn Đình, bộ dáng háo sắc nói. Nếu chính mình là sắc lang thì tốt rồi, chính mình cứ một tay bóp tới một phát, không, phải là một trăm phát, dù nghĩ biện pháp gì cũng phải đoạt tới tay, bắt thêm nữa?
"Cậu có phải sắc lang không, tự cậu rõ nhất Tôi vừa mới nói là chống không ở nhà, chỉ là muốn thử cậu thôi, ài, vậy mà cậu không qua nổi khảo nghiệm này, cho nên, cậu đêm nay không thể lên nhà tôi." Phạm Văn Đình nói xong, nàng liền xuống xe, phất tay chào từ biệt Trần Thiên Minh.
"Chị Đình, để tôi tiễn chị đi!" Trần Thiên Minh cũng lập tức xuống xe, đi đến bên cạnh Phạm Văn Đình, nhỏ giọng nói. Hắn hiện giờ càng lúc càng không đoán được Phạm Văn Đình, nàng lúc thì như hồ ly, lúc lại như là dê con, thật không biết đâu mới là nàng?
"Thiên Minh, cậu hiện giờ có phải rất khó chịu, rất muốn giải quyết ư? Phạm Văn Đình vừa nói vừa nhìn phía dưới của Trần Thiên Minh, rồi nàng mỉm cười, dáng vẻ phong tình vạn chủng, khiến Trần Thiên Minh vô cùng xúc động. Đặc biệt là cặp đùi trắng bóc, Trần Thiên Minh thật sự muốn vén váy nàng rồi tiến tới, vuốt ve đùi của nàng, sau đó lại tiếp tục sờ lên bờ mông vểnh cao của nàng, sau đó…
"Đúng vậy, tôi rất khó chịu, muốn giải quyết," Trần Thiên Minh nói đến đây, hắn còn cố ý ưỡn phía dưới tới, dáng vẻ như nghênh đón Phạm Văn Đình. Cái bên dưới cứng rắn này, cùng với bên dưới mềm mại của nàng, không biết có thể âm dương hợp nhất, mềm cứng kết hợp không đây?
"Nếu cậu thật sự muốn như vậy, thì…thì…" Phạm Văn Đình nói đến đây, nàng lại nhìn lại phòng bán thương phẩm năm tầng kia nói. Trần Thiên Minh hai mắt sang ngời, tòa nhà năm tầng kia chắc là nhà của Phạm Văn Đình, trong nhà chắc là có giường lớn, mà trên giường lớn lại có mấy cái gối mềm, như vậy có thẻ bảo vệ mấy chỗ trên thân thể, thuận tiện có thể hữu ích cho một số hoạt động thân thể…
Nghĩ vậy, Trần Thiên Minh lại khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, dáng người Phạm Văn Đình rất gợi cảm, nàng chính là nữ nhân có mùi vị nữ nhân nhất mà mình từng thấy, ** đầy đặn, bờ mông vểnh cao, eo thon nhỏ nhắn, đùi đẹp thon dài, những cái này đều có thể kích phát ra "thú tính" của nam nhân. Mà Phạm Văn Đình, tất cả những cái này đều có, điều này khiến cho Trần Thiên Minh rất chú ý, nếu không thì sao lại khiến hắn xúc động, sao lại khiến hắn sớm "dựng lều" như vậy?
"Vậy cái gì hả? Chị Đình, chị nói đi." Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Hắn muốn Phạm Văn Đình nhanh chóng mời hắn lên, sau đó sẽ đi lên nhà nàng, rồi sau đó thì hắn lấy cớ là thân thể quá bẩn, muốn đi tắm một chút. Tốt nhất là Phạm Văn Đình cũng đi theo vào, giúp hắn cởi quần áo, nàng cũng cởi sạch, rồi sẽ giúp hắn tẩy sạch cả cơ thể, đặc biệt là phía dưới mẫn cảm kia, sau đó thì mình có thể cùng nàng diễn một màn "tắm uyên ương", thuận tiện làm một ít chuyện…
Nghĩ vậy, Trần Thiên Minh lại cười dâm dãng, Phạm Văn Đình hiện giờ, quả thật là giống một miếng thịt ngon mà hắn muốn hắn. Hiện tại lại ở trên tay hắn, nhẹ hít vào, sau đó thì cho vào mồm, chuẩn bị "ăn" nàng.
"Thiên Minh, nếu cậu thật sự khó chịu, muốn giải quyết, vậy, vậy cậu liền…" Nói tới đây, Phạm Văn Đình lại dừng một chút, thẹn thùng cúi đầu. Nàng hiện giờ, không giống như là một nữ nhân kết hôn, mà giống như là một nữ nhân khi mới yêu, dáng vẻ thẹn thùng vói người yêu khi có chuyện khó nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.