"Kẹt…" Cửa phòng vệ sinh bị mở ra. Tiểu Mẫn cúi đầu lắc mông đi tới. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô không có chút nào đỏ, giống như bình thường.
"Cô dùng nhà vệ sinh sao không nói trước với tôi một tiếng?" Trần Thiên Minh nhìn Tiểu Mẫn, mất hứng nói.
"Phòng vệ sinh là của bệnh viện. Tôi thích dùng lúc nào, anh quản được sao?" Tiểu Mẫn cũng không có khuất phục, trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh nói.
"Cô, cô vừa mới dùng nhà vệ sinh sao?" Trần Thiên Minh cẩn thận nói.
"Tôi muốn đi vệ sinh cũng cần phải báo cáo với anh?" Tiểu Mẫn nhìn Trần Thiên Minh nói.
"Tôi hỏi là vừa rồi cô sao không dùng nhà vệ sinh?" Trần Thiên Minh nghe được hồi lâu nhưng không có nghe thấy tiếng nứơc chảy mạnh. Mà sau khi Tiểu Mẫn đi ra, hai má của cô cũng không có ửng đỏ. Trần Thiên Minh thật buồn bực, Tiểu Mẫn không biết ở trong đó làm cái gì nhỉ? Tại sao dung nhà vệ sinh mà không có xả nước? Hay cô ta có thói quen dùng tay mình làm chuyện đó trong nhà vệ sinh. Bởi vậy mà dùng nhiều thành quen nên mặt không có chút đỏ.
"Anh tại sao biết tôi không dùng nhà vệ sinh?" Mặt Tiểu Mẫn bây giờ có chút đỏ.
"Tôi đương nhiên biết. Cô ở trong nhà vệ sinh mà không có xả nước. Nếu là người khác, dung nhà vệ sinh, nhất định sẽ xả nước" Trần Thiên Minh nói xong không biết rằng sắc mặt Tiểu Mẫn có chút khác thường.
"Hừ! Lưu manh!" Tiểu Mẫn trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh.
"Tôi hỏi cô. Lúc nãy ở bên trong nhà vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547520/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.