Trần Thiên Minh đang cúi đầu đi trên một đường nhỏ trong khuôn viên trường học, bỗng nhiên bị một người chặn lại. Trần Thiên Minh vừa ngẩng đầu, hai tròng mắt không khỏi sáng ngời.
Song phong đầy đặn bị chủ nhân bó sát vào áo vươn lên như quả đào, da thịt trắng nõn, dường như muốn người ta liên tưởng đến địa phương mê người ở bên trong.
"Thiên Minh, cậu đừng có vô lại như vậy có được không?" Nữ nhân trước mặt Trần Thiên Minh nũng nịu nói.
Trần Thiên Minh nghe âm thanh này liền biết là ai. Thật ra không cần đoán hắn cũng biết, bộ ngực như thế, trong trường học ngoài chị Đình thì không ai của ai có thể ngạo nhân như vậy. Ôi chị Đình, ta không phải vô lại, nhưng ta lại không thể không vô lại. Cái kia của chị như vậy, người nghiêm chỉnh đứng đắn cũng trở nên vô lại, trừ khi người đó là thái giám.
"Cậu còn nhìn?" Chị Đình tức giận nói. Nhưng mà khi nàng tức giận trông thật xinh đẹp, địa phương đầy đặn kia vun vào cùng một chỗ, thật sự là muốn câu dẫn người ta "khám phá" mà.
"Chị Đình, chị rốt cuộc bao nhiêu tuổi vậy? Tại sao chị càng ngày càng trẻ ra thế?" Trần Thiên Minh đánh giá Phạm Văn Đình, trước kia nhìn nàng tầm ba mươi tuổi, bây giờ thoạt nhìn chỉ tầm hơn hai mươi tuổi. Người ta nói, chỉ có người phụ nữ không biết tự làm đẹp, không có người phụ nữ xấu, điều này thật là đúng.
"Cậu thôi đi, có người nào hỏi tuổi của phụ nữ như vậy không chứ?" Phạm Văn Đình bộ dáng tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547506/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.