"Anh không cần gạt tôi, anh chàng đẹp trai." Mỹ phụ như đem song nhũ gợi cảm của mình phô bày ra trước mặt Trần Thiên Minh, mùi thơm lại càng thêm nồng.
"Là thật, không lừa cô chút nào." Trần Thiên Minh rất nhanh đã lùi về phía sau vài bước, mặc dù đẹp nhưng không thể ăn được, hắn còn phát hiện ra ba người bảo tiêu phía sau nắm tay đều đang nắm chặt, ánh mắt trở lên rất lợi hại, thậm chí còn có chút sát khí.
Ánh mắt vũ mị của mỹ phụ này lập tức biến thành hân thưởng, chẳng qua là biến mất rất nhanh, điều này Trần Thiên Minh hoàn toàn không phát hiện ra. Hắn chỉ nhận ra ánh mắt cả ba người bảo tiêu đã không còn lợi hại như trước, xem ra đã không còn nguy hiểm rồi.
"Vậy anh nói, bây giờ mua đại hay tiểu." mỹ phụ cười cười với Trần Thiên Minh. Nàng vừa cười lớn, lập tức hai con thỏ ngọc liên tục rung động, dường như đang câu dẫn tất cả nam nhân bên cạnh, khiến họ phải trợn tròn hai mắt, hận không thể lưu giữ chúng vào tận sâu trong tim, cẩn thận nhìn ngắm cả đời.
"Tôi cũng không biết mua cái gì thì tốt." Trần Thiên Minh vừa nghe được, lúc này nên mua Tiểu. Nên thắng hay thua đây? Tâm lý Trần Thiên Minh lúc này rất mâu thuẫn.
"Vậy anh mua cái gì tôi sẽ mua cái đó nha? Người đánh bài bạc như chúng ta đến đây, ai mà không muốn thắng chứ!" Đôi thỏ ngọc của mỹ phụ này lại liên tục rung động, đám nam nhân bên cạnh ánh mắt cũng liên tục rung động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547438/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.