"Tao đem cái mạng này bán cho mày, không được sao? Đại Ngưu, Lâm Quốc tao nói được là làm được" Lâm Quốc nói.
"Không được, tao nói không được là không được. Cần mạng của mày làm gì?" Đại Ngưu bình thường đã không đồng tình với Lâm Quốc, sớm muốn có hắn, nhưng Lâm Quốc là một quân nhân xuất ngũ, cũng có vài người bạn thân thiết, nhưng vẫn không có cách nào. Bây giờ là cơ hội trời ban, giúp hắn như thế nào bây giờ?
"Tôi chưa từng cầu người nào, lần này tôi xin anh" Lâm Quốc thấy Đại Ngưu không đáp ứng, một chân đã khụy xuống, vẻ như muốn quỳ.
"Đừng, tôi cho anh mượn" Trần Thiên Minh thấy người đàn ông này muốn quỳ xuống, trong lòng xúc động, đẩy đám đông ra bước vào: "Đại ca, anh cần bao nhiêu tiền" Trần Thiên Minh hỏi Lâm Quốc.
"Tiên sinh, tôi cần năm vạn, tôi chắc chắn sẽ trả đủ cho ngài" Lâm Quốc nhìn thấy Trần Thiên Minh, cứ như là buồn ngủ gặp chiếu manh.
Lúc này, cái tên nhà cái đã nói nhỏ vào lổ tai của Đại Ngưu cái gì đó.
"Được, trong này có sáu vạn, một vạn kia coi như bồi bổ thân thể" Trần Thiên Minh bây giờ là kẻ có tiền, hơn nữa đây cũng không phải là tiền của hắn mà là đồng tiền bất nghĩa có được từ trong sòng bài, cho nên cũng rất là hào phóng. Một người con hiếu thảo như vậy, hắn không giúp, thì ai giúp ?
"Cảm ơn ngài, cảm ơn ngài, xin ngài cho biết tên, ngày sau tôi sẽ trả đủ" Lâm Quốc nhận tiền, cảm động nói không ra lời.
"Không cần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-lao-su/1547433/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.