"Này, này, Lôi Nặc, tên tiểu tử ngươi sao cứ đến lúc thế này đều biến thành tiểu bất điểm đến trộm thức ăn? Thật là không có tiền đồ mà!"
Màn đêm phủ xuống, ánh sao đầy trời, bên trong Phong Diệp thành ầm ĩ huyên náo, Tư Lược đoàn thành viên đang vì đại hỉ sự tiêu diệt ma thú, mở tiệc ăn mừng. Chủ quản Thụy Ân của hương kì ải nhân, thấy Kì Lạp Tư cự nhân Lôi Nặc đã biến thành hình dạng ải nhân để trộm thức ăn, lập tức bực mình quát nhẹ.
"Hắc hắc, Thụy Ân đại ca, giúp ta đi. Ban ngày chúng ta đánh đấm trở về mỏi mệt nên đi ngủ, ta bây giờ rất đói bụng. Món hương lạt khảo nhũ trư(vú heo nướng thơm cay) của huynh thật quá ngon, trước hết để ta ăn một cái đã!"
Phía sau cái bàn đang bày hương lạt khảo nhũ trư, Kì Lạp Tư cự nhân Lôi Nặc trong hình dạng ải nhân, nhìn Thụy Ân cười hắc hắc lấy lòng, há miệng cắn vào cái nhũ trư non mềm thơm phức, bắt đầu ăn điên cuồng. Chỉ thấy Thụy  lắc đầu thở dài: "thật không hổ là cái thùng cơm tham ăn!"
Đêm qua, Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn thành công tiêu diệt ma thú có thuộc tính tại Hỗn Loạn hoang nguyên ở nam đại lục, giết chết Bạo sa cửu đầu hoàng, Cực băng cự ô, Hắc ám ngạc giáp quy và nửa số ma thú, bắt sống Điện quang bôn lôi hạt, Tật phong cự dực điêu, Quang Minh kim văn hổ, Liệt dương bất tử điểu cùng nửa số ma thú, tuyệt đối có thể gọi là thu hoạch rất hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-kiem-khach-tai-di-the/1522418/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.