Màn đêm buông xuống, đế đô phồn hoa được phủ một màu đen. Trên con đường là đám quý tộc cười cười nói nói thoải mái, như là ban ngày không có được phát tiết vậy. Tại phủ đệ hào hoa sang trọng của Phổ Tư bá tước, tối nay có vẻ náo nhiệt hơn ngày thường. Bởi vì đế quốc ai cũng biết đại công chúa Lị Na chuẩn bị đính hôn vì vậy có nhiều quan chức và quý tộc đều tay mang quà cáp mà đến, cơ hồ muốn đạp tung cánh cửa phủ đệ của Phổ Tư bá tước, phóng mắt mà nhìn. Xả bá tước phủ nơi nơi đều là khách khứa, bàn tán xôn xao, thập phần náo nhiệt. Một người cao lớn, tóc ngắn màu vàng, đó là Phổ Tư - Khâu Địch Lạp bá tước. Ông có tướng mạo bình thường, vẻ mặt đầy cao hứng, nhiệt tình đón tiếp khách khứa tới dự, trong thật đầy sức sống. Đương nhiên là vậy, có thể cùng kết thân với hoàng tộc, đây là vinh dự trời cho. Khó tin được nhi tử bại gia không ngại điều kiện của Lị Na công chúa, cưới nàng làm thê tử, Khâu Đích Lạp bá tước không cao hứng mới là lạ a! Ngày trưởng nữ đính hôn, mà lúc này là buổi tối, Lao Nhĩ bệ hạ không cần xử lý quốc vụ, nhanh nhanh đi tới phủ Phổ Tư bá tước, tại đại sảnh cùng các quan lại, cùng các quý tộc cao hứng nói chuyện. Công chúa Lị Na mập mạp mặc một lễ phục rộng, cùng trượng phu tương lai, Khố Nê mập mạp, mặc bộ lễ phục màu đen, mỗi người đứng một bên cạnh Lao Nhĩ bệ hạ. Đôi khi bọn họ còn lén nhìn nhau trông rất tình tứ. Liên Na công chúa với đôi mắt nhỏ nhìn cực kỳ mê người, đang đứng ở bên phải hoàng tỷ mình, luôn ráng nhịn cười, tâm trạng cao hứng vì tỷ tỷ mình tìm được một vị lang quân như ý. "A, tể tướng đại nhân, Lôi Ân nam tước, các người đã tới..." Phía trước của phủ bá tước, Khâu Địch Lạp bá tước cực kỳ tôn kính nhìn về hướng Lạc Khắc, cùng tể tướng đại nhân còn có Lôi Ân nam tước vừa mới lập đại công, lập tức khách khí tiến lên nghênh đón. "A a, Khâu Địch Lạp bá tước, Khố Nê có thể làm rể quý của bệ hạ, thật sự là sự tình đáng chúc mừng chúc mừng a!" Lạc Khắc cao hứng vừa cười vừa tiến về hướng Khâu Địch Lạp bá tước. "Bá tước đại nhân, chúc mừng a!" Diệp Phong trong bộ đồ màu đen, một trái một phải là hai vị mỹ nhân tuyệt sắc U Nguyệt Nhi và Tĩnh Hương, làm ánh mắt đám nam nhân xung quanh kinh ngạc lẫn hâm mộ, nhìn Khâu Đích Lạp bá tước, cùng Tĩnh Hương có tước vị tử tước chào hỏi Khâu Đích Lạp bá tước thấy Tĩnh Hương ôm cánh tay phải của Lôi Ân nam tước rất chi là thân mật, nghĩ đến sự tình ngày trước Lôi Ân nam tước vì Tĩnh Hương mà làm loạn hôn lễ, trong lòng liền biết bọn họ có quan hệ tình cảm, lúc này ha ha cười to nói :"Lôi Ân nam tước và Tĩnh Hương tử tước, đã khách khí rồi, ta xem chừng không được bao lâu, cũng muốn tham gia lễ đính hôn của các người đó!" Nếu là quý tộc chánh kinh( có lễ nghĩa),nghe Khâu Đích Lạo bá tước nói xong, khẳng định phải xấu hổ mà khách sáo vài câu, nhưng tên gia hỏa Diệp Phong lại nhìn Tĩnh Hương, thấy vẻ mặt xấu xa liền ha ha cười to, rồi nói lảng chuyện khác, sau đó dẫn hai vị mỹ nữ cùng Lạc Khắc hướng tới chỗ quốc vương tại đại sảnh. nl.Tối nay U Nguyệt Nhi cùng Tĩnh Hương đều mặc một y phục quý tộc đầy gợi cảm, kiểu cách giống nhau. U Nguyệt Nhi mặc màu Lam sắc, tóc sải ngang vai, còn Tĩnh Hương với bộ đồ màu trắng đầy vẻ thành thục. Hai vị mỹ nhân tuyệt sắc một trái một phải vòng qua cánh tay của Diệp Phong đi trong đám đông, làm tất cả mọi người chú ý. "Tham kiến bệ hạ!" ba người Diệp Phong cùng Lạc Khắc tiến vào đại sảnh, lập tức hướng chỗ ngồi của Lao Nhĩ bệ hạ hành lễ. "U Nguyệt Nhi tiểu thư?!" "Tĩnh Hương!?" Lao Nhĩ bệ hạ mỉm cười nhìn Tĩnh Hương ôm cánh tay Diệp Phong, vừa có ý bảo bốn người Diệp Phong không cần đa lễ, Phỉ Long cùng Khải Văn tại bên trái đại sảnh, thấy U Nguyệt Nhi cùng Tĩnh Hương ôm cánh tay Diệp Phong, giật mình đứng lên!kien Hắc hắc, vẻ mặt không sai, lão tử chính là thích nhìn loại vẻ mặt này. Diệp Phong nhìn Phỉ Long cùng Khải Văn có ánh mắt giật mình khi thấy U Nguyệt Nhi và Tĩnh Hương ôm cánh tay mình, trong lòng quả thực sảng khoái như lên trời. U Nguyệt Nhi và Tĩnh Hương, trước đó cũng không biết Diệp đại sắc lang để các nàng kéo đi là vì muốn cho hai tên tình địch mất thể diện. Bất quá hai nàng vừa thấy phản ứng của Phi Long cùng Khải Văn, cùng với vẻ mặt đang cười của Diệp Phong, thì lập tức hiểu Diệp Phong để các nàng kéo tới đây là có mục đích. Lúc trước U Nguyệt Nhi tiếp cận Phi Long, chỉ là phụng mệnh Hắc Ám giáo hoàng, muốn lợi dụng Phi Long mà thôi, đối với Phi Long căn bản vốn không có cảm tình. Bởi vậy trong tâm U Nguyệt Nhi bây giờ chỉ có một nam nhân, cũng biết tại đây không thể làm thiếu gia mất hứng cho nên không để ý đến Phỉ Long đang nhìn mình. Tĩnh Hương không nghĩ đối mặt sẽ làm cho Khải Văn phải xấu hổ, bởi vậy nhẹ nhàng ngả vào bả vai bên phải của tình lang, cũng giống như U Nguyệt Nhi, giúp hắn thỏa mãn tâm trạng trừng phạt, cũng không có quay đầu nhìn Khải Văn. "U Nguyệt Nhi tiểu thư, cô lúc trước mất tích có phải là bị Lôi Ân bắt cóc?" Phỉ Long nhìn khó có thể tin U Nguyệt Nhi ôm cánh tay của cầm thú nam tước, vô pháp nghĩ nàng cùng cầm thú nam tước có thể thân mật như vậy. "Phỉ Long, ngươi nói chuyện nên chú ý một chút, cái gì mà bắt cóc? Nguyệt Nhi là tự nguyện làm thị nữ của ta đó." Diệp Phong trừng măt quát nhẹ Phỉ Long, cố ý khiêu khích vì vậy mà hai chữ "thị nữ" đặc biệt lớn tiếng, ý tứ rõ ràng Nguyệt Nhi là thị nữ của hắn, mà không gả cho Phỉ Long. "Phỉ Long đoàn trưởng, ngươi không nên hiểu lầm. Ta lúc đó bị bắt cóc, chính là Lôi Ân thiếu gia cứu ta!" U Nguyệt Nhi cũng mở miệng giải thích, vì thiếu gia vui vẻ, nàng tịnh không ngại bị thiếu gia nói nàng thân phận là thị nữ. Dù sao nàng có là thị nữ, cũng không thua kém Lộ Lộ càng được thiếu gia sủng ái. Thiếu gia có chuyện gì cũng không dối gạt nàng và Lộ Lộ, đó chính là chứng minh tốt nhất. "Ngươi, ngươi, ngươi thế nào lại bắt nàng làm thị nữ?? Không, cái đó không có khả năng, ngươi như thế nào có thể bắt nàng làm thị nữ?! Là hắn uy hiếp nàng đúng không? Nhất định là như vậy, nàng cứ nói ra, ta sẽ giúp nàng!" Phỉ Long nhìn U Nguyệt Nhi lắc đầu khó có thể tin, không thể tưởng tượng nàng là thị nữ của tên cầm thú nam tước này. "Phỉ Long đoàn trưởng, Lôi Ân thiếu gia không có uy hiếp ta, mà là chính ta tự nguyện. Ccấm ngươi không được tiếp tục nói xấu Lôi Ân thiếu gia!" U Nguyệt Nhi không cần nhìn thái độ Phỉ Long mà đáp. Diệp Phong nghe được trong lòng vô cùng vui sướng, tối nay nhất định hảo hảo cùng nàng, ánh mắt khẽ động. "A a... lần này Mạt La đệ nhất mĩ nam tử của chúng ta, quả thật là dọa người không dám về tới nhà a..." Ở đây phần lớn là các quan viên và quý tộc theo Lạc Khắc, nhìn Phỉ Long tự mình đa tình rồi bị đối phương không thèm để ý, đều nhịn không được đứng lên nhẹ giọng cười. Lao Nhĩ bệ hạ rất không thích xử lý loại sự việc cảm tình này, bởi vậy nhìn thấy thái độ của Phỉ Long, hai mắt khẽ hướng về phía Uy Nhĩ nguyên soái. "Phỉ Long, ngươi làm cái gì đó, vì một ả nữ nhân như thế nào có thể thất thố, còn ra thể thống gì!" Uy Nhĩ nguyên soái nhìn thấy ánh mắt Lao Nhĩ bệ hạ, quả thực rất không muốn tham dự vào. Phỉ Long đứng lên trợn mắt há hốc mồm nhìn U Nguyệt Nhi một hồi rồi quay lại chỗ ngồi. Dù là cháu, thế nhưng tại đây có Lao Nhĩ bệ hạ cùng với nhiều người, vì một thị nữ mà đi dọa người, khuôn mặt Uy Nhĩ nguyên soái như già đi thêm nhiều năm. Bạn đang đọc truyện được copy tại truyentop.net nl.Ha ha ha, quá vui, quá vui, ngươi mĩ nam tử , lão tử khinh. Diệp Phong nhìn bộ dạng của Phỉ Long, trong lòng nhịn không được thầm đắc ý cười to. Khải Văn vốn cũng định hỏi Tĩnh Hương, nhìn thấy Phỉ Long dọa người, im lặng tiến tới, chậm rãi trở lại chỗ ngồi của mình, hai mắt tràn ngập hận ý chằm chằm nhìn cầm thú nam tước, hận không làm gì được, đành phải xé bỏ mấy quyển sách. Ngươi a, lần trước lão tử phải đi tìm quáng mạch lưu lại cho ngươi một cái mạng nhỏ, lần này nhất định giết chết ngươi. Diệp Phong nhìn đại cừu nhân Khải Văn hận thấu xương, tâm chí không khỏi có ác ý, dẫn hai nữ nhân tiến về chỗ một đám người thuộc phe Lạc Khắc ngồi xuống. Lôi Ân, ta, Phỉ Long, tại đây thề, nhất định phải băm thây ngươi thành vạn đoạn!!! Phỉ Long nhìn Diệp Phong ngồi giữa U Nguyệt Nhi cùng Tĩnh Hương, vô cung tiêu sái nói chuyện với đám quý tộc chung quanh, trong lòng tục giận tăng tới cực điểm! " Nguyệt Nhi rất giỏi, nàng vừa mới giúp thiếu gia phát tiết tức giận!" Diệp Phong mang U Nguyệt Nhi ngồi trên đùi mình, cao hứng nhẹ giọng khích lệ. "Lạc lạc..." U Nguyệt Nhi nghe thiếu gia khích lệ xong, nhìn hình dáng cao hứng của hắn, ngẫm lại thủ đoạn hắn đối phó với địch nhân, nhịn không được nhỏ giọng cười từ trong lòng hắn đứng lên. "Chàng nha, một chút ý tứ cũng không để ý!" Xả đại sảnh, không có một ai cùng các quan viên và quý tộc nói chuyện mà lại ôm thị nữ, Tĩnh Hương ngồi bên phải Diệp Phong, nhìn hình dáng cao hứng của hắn, không đành lòng làm hắn mất hứng, tức giận nhẹ nhàng đánh lên đùi hắn một cái.kien "Hắc hắc, lão bà đại nhân vừa mới "đạp" Khải Văn một cái, cũng cho lão công chút mặt mũi. Đến đây, hôn một cái nào!" Diệp Phong ánh mắt vô sỉ nhìn Tĩnh Hương ở bên cạnh, nhẹ giọng bỡn cợt, nửa đầu cúi sát thân nàng, khiến cho Tĩnh Hương vội vàng mở miệng bảo hắn không được loạn động. Liên Na công chúa được Tĩnh Hương đạo sư nói cho nàng, biết nàng ta là thành viên của Tư Lược đoàn, nhưng lại không biết nàng ta cùng cầm thú nam tước có quan hệ. Giờ phút này nàng chính mắt nhìn thấy tình huống hồi nãy, không nhịn được sự tò mò mà đi lại, cùng Tĩnh Hương chào hỏi. "Đạo sư, ngươi cùng Lôi Ân..." Liên Na công chúa được Tĩnh Hương đạo sư tiếp đón, ngồi ở bên phải trước mặt nàng, nhìn cầm thú nam tước đang ôm U Nguyệt Nhi, không có hiểu, bèn hỏi quan hệ giữa Tĩnh Hương và cầm thú nam tước. Liên Na công chúa có thể hiểu ra, nếu Tĩnh Hương đạo sư theo cầm thú nam tước, thì không có khả năng nhẫn nhịn để hắn cùng ôm người đàn bà khác. Bây giờ thấy được nàng ta mặc kệ, Liên Na công chúa thật sự không giải thích được, khó hiểu đạo sư và cầm thú nam tước có quan hệ. Tĩnh Hương bị Liên Na hỏi có chút xấu hổ, giải thích đơn giản là Lôi Ân đối với nàng thập phần tốt. Nàng nguyện ý cùng vài nữ nhân khác mà lấy Diệp Phong làm phu quân, nhưng cũng không có nói rõ ràng. Sau một lúc quan sát, Liên Na công chúa phát hiện Tĩnh Hương đối với cầm thú nam tước trong ánh mắt có sự yêu thích. Nàng hiểu được cầm thú nam tước không có uy hiếp đạo sư, tâm trạng biết cầm thú nam tước cũng đối với đạo sư rất tốt, cảm giác pha chút vui mừng. Tại vì hắn lấy đạo sư là tốt nhất, dù sao hắn cũng đã cướp đi trinh tiết của đạo sư. "Lôi Ân nam tước, chúc mừng ngài vì đế quốc mà lập được chiến công hiển hách a!" Tam hoàng tử Đan Ni với anh mắt tiêu sái, đi tới gần Diệp Phong chúc mừng, trong mắt không khỏi có chút tiếu ý. " A a, tam hoàng tử đã khách khí rồi!" Diệp Phong mỉm cười đáp lời Đan Ni hoàng tử, với yêu cầu nhỏ của Đan Ni, có thể kể lại quá trình đã trải qua. Dẫn tới chúng quanh một số thanh niên quý tộc bại hoại như Lôi Ân, toàn bộ đều vậy quanh tò mò lắng nghe, cũng không ngừng "vỗ mông ngựa". Phía bên kia Phỉ Long và Khải Văn nhìn Diệp Phong so sánh chính mình trong lòng mọi người, trong lòng không khỏi có cảm giác ngày trước, được bao nhiêu người vây quanh. Như thế, buổi lễ đính hôn long trọng của Lị Na công chúa mập mạp chấm dứt, quốc vương bệ hạ cùng nữ nhân hồi cung, phần động khách khứa cũng tự rời đi. Phỉ Long nhân cơ hội tìm Khải Văn, cùng hắn thương lượng biện pháp giết chết cầm thú nam tước. Còn đám người kia, Diệp Phong hai tay ôm hai vị giai nhân, cùng Lạc Khắc trên đường quay về phủ tể tướng, cũng nghĩ đến biện pháp diệt trừ Khải Văn và Phỉ Long, Hoàng gia kỵ sĩ đoàn đoàn trưởng, Mạt La đệ nhất mĩ nam tử, cháu nguyên soái đế quốc!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]