Vọng Triều sơn nằm ở phía Tây Nam của Mạt La đế quốc, đối diện với biển lớn mênh mông. Thế núi lên xuống trùng trùng kéo dài hàng trăm dặm. Cỏ xanh trải dài khắp nơi. Đỉnh núi quanh năm được mây mù bao phủ, một làn hơi mang vẻ khó lường tràn ngập.
Vì Vọng Triều sơn nằm ở ven biển nên dã thú rất là thưa thớt, thêm nữa quanh núi cư dân ngụ khắp nơi, lấy nghề bắt cá để sinh sống. Cho nên nơi này bình thường rất ít có người đến, kể cả người đi săn, bọn họ thường sang phía đông bắc, Thanh Phong sơn, có dã thú nhiều hơn.
Khi hoàng hôn buông xuống, ánh tà dương chiếu sáng khắp đất trời. Ở bên trong Vọng Triều sơn, một ngôi nhà tựa núi cách mặt biển hàng trăm thước. Diệp Phong đi đường mệt nhọc mới tới được đây, đang dẫn một đoàn thành viên trọng yếu của mình, nhìn xuống đại hải rộng lớn vô biên, đưa mặt lên hít thở gió biển mát mẻ, cao hứng tán thưởng
Tiểu Hắc cùng Lam Lam bảo mọi người dừng lại, ngước mắt nhìn đại hải, chỉ chỉ trỏ trỏ thì thầm, bộ dạng có chút hưng phấn. Ai cũng nghe không hiểu bọn chúng đang trao đổi cái gì.
Từ sau khi Tĩnh Hương hợp cùng đội ngũ Tư Lược đoàn, Diệp Phong một thân nam nhân đã làm hết sức quan tâm chiếu cố thê tử. Tĩnh Hương dần dần tiếp nhận hắn, sắc mặc ưng thuận hiện lên. Nàng đáp ứng hắn sẽ tiếp tục đảm nhiệm Tư Lược đoàn phó đoàn trưởng. Trước khi lên đường đến Vọng Triều sơn, nàng cưỡi điêu về đến đế đô gặp Lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-kiem-khach-tai-di-the/1522321/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.