Mẹ nó! Hoàng đế dùng mánh khóe! Vắt óc nghĩ ra ba điều kiện kia, không những thù không báo được mà lại còn chả thu được tý lợi lộc gì, vốn cứ tưởng sau này sẽ vô cùng thoải mái tự do, thế nhưng sự thể không như hắn tưởng.
Nói về điều kiện đầu tiên, giao nộp Tiểu Tuyền Tử, để hắn cho y một bài học! Thật không ngờ tới khi hắn mở miệng đòi người, thì được biết Tiểu Tuyền Tử đã về quê thăm nhà, còn bao giờ trở lại thì không ai cho hắn một hồi đáp.
Phi! Chẳng qua là vì sợ mà chạy trốn, nhưng có trốn mãi thì cũng có ngày phải hồi cung, vậy đề cập tiếp tới điều kiện thứ hai.
Đó là điều kiện kể từ hôm đó trở đi, nếu hắn không đồng ý thì y không được chạm vào người hắn, thế nhưng….một câu quả thật khó nói rõ ra được….
Ăn tối xong, Hoàng đế nói tối nay muốn ngủ cùng hắn, hắn thầm nghĩ, hiện tại hắn tỉnh táo, vậy nên khẳng định sẽ không bị ăn, vì vậy hắn đồng ý, đồng thời ngay khi vừa thổi tắt nên, hắn quyết định động thủ.
Thấy Hoàng đế nằm xuống, hắn cũng học theo Hoàng đế, đầu tiên là nhay nhay môi y, Hoàng đế đưa tay đặt tại đầu Đan Hoành, hé miệng đáp lại, lưỡi hai người cuốn lấy nhau, giao đấu triền miên, vốn là hắn đang cực kỳ hưởng thụ, thế nhưng…
Lần này người bị cởi y phục nhất định không phải là hắn, hắn cởi y phục của Hoàng đế, rồi tự động cởi y phục của chính mình, sau đó kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-hoang-phi/2202195/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.